- Trang thơ

Lung linh
Gửi thương yêu đến giữa chiều Điện Ngọc Bà lão tật nguyền... cất tiếng khóc trẻ thơ... Sợi ân tình tuy bình dị, đơn sơ Mà thắp lửa những giấc mơ cháy bỏng! Đặt Quảng Nam một chiều Thu gió lộng,


Nhớ Sài Gòn
Đi đâu cũng nhớ về Sài Gòn Nhớ Khánh Hội, Ba Son sóng vỗ Nhớ con gió đi lạc trong ngõ nhỏ Nhớ cơn mưa chải tóc trắng trời rơi Nhớ cầu Sài Gòn vắt ngang trời cõng nắng Một vệt nghiêng soi bóng xuống cuộc đời Nhớ đước Cần Giờ dầm chân trong nước mặn


Bây giờ và ở đây
"BÂY GIỜ" và "Ở ĐÂY" Là khi ta còn thở Là những gì đang có Hãy thả lòng an yên! Ta có thể lãng quên Những ngày buồn quá khứ Và thêm hy vọng nữa


Thơ vui Tết Đoan Ngọ
Hôm qua Tết Đoan Ngọ Lại đúng ngày cuối tuần Vợ bảo mua cặp vịt Nấu chao mua mua bún ăn. Vịt "chạy đồng" rẻ quá Trăm rưởi mà hai con Lọ chao mua từ Tết Mở ra còn thấy ngon.


Ngày ta giã từ tuổi trẻ
ngọn gió mang tên “thời gian” cuốn chúng ta đi mặt trời đang vơi dần ngày hôm qua như chớp mắt rời bỏ thế gian chẳng chút lưu tình ngày hôm nay hiện hữu như tấm áo em mang in hình những nụ hoa xanh xanh bé nhỏ


Viết trong mưa
Những hạt mưa dùng dằng đưa em đến day dứt sông Hồng đôi bờ phù sa mang theo ngày hôm qua vượt thác ghềnh lòng dặn lòng về biển Cơn mưa dùng dằng Tây Trường Sơn


Bình minh Đá Nhảy
Thêm một lần mùa hạ trở qua đây Biển vẫn xanh như lời người hẹn ước Mây bông trắng dềnh dang chao cánh nước Đá lô nhô nhao bước sóng lên ghềnh. Lắng yên bình sau những phút bồng bênh
