- Trang thơ

Những cơn mưa tháng Bảy
Những cơn mưa tháng bảy Như vui buồn ào qua Nghe sét như búa giáng Thử bền chắc mái nhà Bạn xa vừa gãy chân Thôi ba chân cho vững Thiên Nhẫn ngập cỏ hoa


Cũng bởi giấc mơ thôi
Một con đường lặng lẽ trong ta khởi đầu tự bao giờ bao tháng năm trôi như mũi tên sắp sửa về đích cuối (trên cỏ ướt dấu chân còn bối rối trong vắt ban mai giọt lệ thiếu thời)


Không đề
chơi vơi chơi vơi ta là chiếc lá ta là cơn mưa ta là giọt thơm bồng lên tia nắng trượt sắc cầu vồng bắc vào lưng gió đung đưa đung đưa


Đếm ngược
Hai năm mươi Có cụ thắc mắc tôi đã sống đến tai phát chán nghe rồi sao trời chưa đón? Chín mươi Nhiều cụ cả cười hãy đốt pháo tiễn tôi


Hoa quỳnh
Như trăng lên hẹn đợi Hoa bừng sắc tinh khôi Nhói lòng ai vời vợi Đâu rồi thuở chung đôi Có gì còn bối rối Giữa vồng nhuỵ vừa bung


Không đề
em xây tường đá phía anh đá không lặng im đá lao xao nói em quây kín mình bằng ngày sáng đêm tối còn một con mắt trong tim thức chong chong em lên rừng em xuống bể gió nơi nào cũng bốn bề


Không đề
Tình là một sợi lạt thôi Trước tươi sau héo. Đứt rồi nối thêm Buồn là xanh rêu trước thềm Nhổ rồi lại mọc. Nhớ quên vẫn còn Vui - hạt mì chính tí hon
