- Trang thơ

Mưa tháng Bảy
Ký ức xa xưa... quay trở lại giữa chiều mưa tháng Bảy Hàng me già run rẩy trút lá vàng trên lối nhỏ quanh co Gió gợi hồn thơ như sóng vỗ dọc đôi bờ ảo mộng…Một chút niềm hy vọng vỡ tan rồi... theo bong bóng mưa Ngâu


Chú tôi
Chú Thả tôi chú họ tôi hiền lắm Giúp nhà tôi không thiếu một việc gì Tuổi thơ tôi chú và tôi gắn bó Ông bà tôi vui khoai sắn bên nhau Một ngày mưa xưa, chú phải đi bộ đội


Lửa rơm
Thân em phận gái góa chồng Thắm nồng men ủ thắm nồng Gió Yên Tử lao xao qua rừng trúc Nắng Hoa Yên leo tới tận chùa Đồng Trần Nhân Tông nhắc không không sắc sắc; Khói sương mờ cửa sông chưa đủ khuất Thuyền quân Nguyên từng chìm dưới đáy sâu


Giáp Ất tranh luận
Một hôm Giáp hỏi Ất: - Chuông kêu hay dùi, anh? - Chuông lấy đồng mà đúc Đồng mới có âm thanh! - Dùi thì đẽo bằng gỗ Gỗ mà kêu được sao? - Chuông không có dùi gõ


Ủy thác giới hạn
Anh đã cắt tóc quấn trong Dọn chướng ngại vật nằm ngoài Giờ robot chỉ việc reo vui cả tối. Leo thảm Chui gầm Lựa lách bao khe hẹp Kỹ càng hơn với nẹp gỗ rìa sàn.


Tình mãi nở hoa
Chiều tà...tím ngát hoàng hôn, Nhớ thương,thương nhớ...bồn chồn nhớ thương ... Trên cành ướt đẫm giọt sương, Như ngôi sao nhỏ chợt vương xuống trần... Nhớ ai lòng dạ bần thần,


Bất chợt
Anh chợt muốn yêu em... Trong lần gặp đầu tiên, Đôi mắt huyền mơ mộng, Nụ cười em cháy bỏng, Cho tình anh chơi vơi... Môi chẳng thốt nên lời, Tim liên hồi trống vỗ, Ngập ngừng nghe hơi thở
