- Trang thơ
Bên tách cà phê
Ta đã có một thời Say với điều không thật Đã tím lòng mờ mắt Hát những lời mộng du Chỉ một tiếng chim gù Vọng trên đường xa ngái Tâm ta bừng tỉnh lại Thấy lòng mình trống trơ
Việc Giời
“Gió mưa là việc của Giời” Nhưng mà hứng chịu là người trần gian Không mưa, hạn hán lan tràn Cỏ cây khô héo, hồ khan nước về Từ thành thị đến miền quê Cắt điện nắng nóng cạn nghề sinh nhai
Nhớ về Quảng Yên
Bắt đầu từ ở Giếng Rừng múc đài nước ngọt ngập ngừng nhìn quanh... Giếng tròn in bóng trời xanh mây trong đáy giếng kết thành vòm yêu Cụ lim như cũng biết điều
Về với Tám Nhô
Sáu chục năm rồi,Tám Nhô ơi Thì ra đã quá nửa đời người Đứa còn đứa đã đi xa trước Vèo vèo năm tháng cứ thế trôi Sáu chục năm rồi, Tám Nhô ơi Những chuyện ngày xưa vẫn hổi hồi Mặt mũi áo quần nheo nhếch quá Đến trường bụng đói ục ùng sôi
Nắng
Mỗi ban mai ngắm cánh hoa cười Cây ủ nắng bao ngày ở đó Hoa nhờ nắng để vàng xanh đỏ Nắng trong veo chỉ một màu thôi
Lối cũ
Thơ bé, có mỗi trái tim lớn lên, ba nổi bảy chìm, bể dâu Nỗi đau tích góp nỗi đau Danh, Lợi, Tình đổi bạc đầu chúng sinh. Trăm năm, tay trắng, một mình Tâm xưa đã mất, Sắc hình là Không
Ơi Cát Bà!
Cùng Cha cùng Mẹ diệu huyền Hạ Long chị lớn em duyên Cát Bà Sinh đôi bãi cát làng ta thiên nhiên chau chuốt tặng hoa cháu Rồng, Bãi dài mịn dưới gót hồng