
- Trang thơ

Bé ăn mặt trời ngọt lắm
Trong vòm cây ngái ngủ Treo bao mặt trời nhỏ Mùa thu gọi: - bé ơi Mặt trời ngọt rồi đó … Vòm cây Hồng lúc lỉu Mặt trời đỏ đánh đu 1,2,3…bé đếm
Áo lạnh mùa đông
Đông lạnh lùng em nhặt nhạnh câu thơ, Từng sợi mảnh kết thành manh áo ấm ! Bởi em biết...đang là mùa rét đậm, Sống xa nhà..lạnh lắm phải không anh..?.. Xa vòng tay em bé bỏng,chân thành,
Đón tuyết
Lên đỉnh Mẫu Sơn đón tuyết Gió bấc dập cho tơi bời Bập bùng sưởi bên bếp lửa Tàn hoang nhớ hết cuộc đời...
Lạng Sơn
Lạng Sơn có phố Kỳ Lừa Có thành nhà Mạc, có chùa Tam Thanh Nàng Tô Thị, Hữu Nghị Quan Đồng Đăng mưa bụi chàng nàng đào hoa...
Vãn thu
Thu còn lãng đãng cuối trời Vàng hơn để lá vàng rơi. Chuyển mùa Ngập ngừng về lại lối xưa Giật mình một tiếng gà trưa lạc chiều.
Mùa thu Jinggangshan
Dưới bầu trời mùa thu trong suốt em nói em không có tình cảm với anh nghe câu ấy không thể nào không phát khóc hơi lạnh sương mù khuất nẻo Jinggangshan Những cây ngô đồng đã lấp lánh sắc vàng những cây phong đã rực hồng vòm lá
Đông buồn
Ngẩn ngơ tìm...hơi ấm giữa đêm đông...Gió nghẹn ngào, nức nở giữa mênh mông Chiều tím tái trong cõi lòng cô quạnh. Hỏi Thu ơi sao chẳng dành một mảnh, Hơi ấm ngày nào cho đêm lạnh cô đơn...?



