- Trang thơ

Lời nhắn gửi loài người
Loài người ạ, vĩnh hằng trong tự nhiên Ngươi đừng tưởng ngươi sẽ là chúa tể Thả khói đục trời, ngăn sông lấp bể Nuôi tâm đen dám khinh cả thánh thần! Loài người ạ, ngươi chỉ là một mảnh


Bình thường
Muôn đời nương cõi tròn vuông Người ta được sống bình thường là may Sinh đủ mắt, mũi, chân, tay Già không phả mổ chỗ này, chỗ kia Sống cho sàng lọt xuống nia


Quy Nhơn hẹn đợi
Mênh mang Eo Gió, Kỳ Co Gành Đĩa, Mũi Điện, Vũng Rô tuyệt vời Chuyến tàu không số kiệm lời Ngàn năm sóng vỗ nhớ người đáy sâu...


Rèn thói quen đọc sách
Sách là kho kiến thức Công sức của bao người Đã đào sâu nghiên cứu Đúc kết lại thành lời! Muốn giỏi, cần đọc sách Trước hết là phải ham Sau nữa là đúng cách Cánh cửa hé mở dần...


Ngày tĩnh lặng
Cũng chỉ là rực rỡ trước hoàng hôn Lao xao sóng cho một ngày tĩnh lặng Cỏ vẫn xanh nơi sườn đồi, và nắng Nhuốm trong mây một bóng chiều tà…


Hãy yêu anh
Chiều ngọt ngào anh dạo khúc tình ca Ru giấc ngủ giữa bao la tình mộng... Ta với em... nụ hôn còn lắng đọng Như giọt mật ngọt ngào trong cuộc sống mê say... Em ơi em... đừng xóa vội tháng ngày


Thành Nam
Nam Định níu chân ta về Bờ bãi mom sông phẳng lặng Phù Long mùa này nước cạn Sương vương bay trắng Đò Quan Đâu? Tiếng chuông chùa Cuối ngân vang
