- Trang thơ

Truyện cổ ba chàng thiện nghệ
Họ Lê có con gái Trẻ đẹp và nết na Xa gần nhiều anh đến Cầu hôn làm rể nhà. Bà quan cũng không muốn Phú hộ cũng chẳng màng Chỉ ưng người thiện nghệ


Tình ấu thơ
Biết em từ thuở lên mười ! Đầu thôn gặp gỡ, em cười… với anh. Dáng hình bé nhỏ mong manh Hồn nhiên, thơ trẻ tóc xanh rối bời... Miệng em ít nói thành lời! Nhưng hay tủm tỉm nụ cười làm duyên!


Không đề
Chúng ta hai nẻo phương trời. Chìm trong kỷ niệm của thời xa xưa Đêm dài rả rích cơn mưa! Cho lòng ướt đẫm vần thơ nghẹn ngào... Quen nhau...đã tự hôm nào?


Lời của Tấm
Dịu dàng là thế Tấm ơi! Mà sao em chịu thiệt thòi bởi đâu? Phận nghèo hôm sớm dãi dầu Hoá bao nhiêu kiếp ngọt ngào đa đoan Người ngoan ở với người gian...


Tìm anh
Tìm anh khắp nẻo phương trời Tìm anh...em trả một thời yêu đương, Trả luôn những sợi tơ vương Ông Tơ bà Nguyệt trót thương… Xe nhầm. Những lần ân ái âm thầm


Đò xưa
Con đò cũ còn trên bến vắng... Cô chủ đò mắt buồn, sâu thẳm! Lặng lẽ chèo… đưa khách sang sông... Câu đò đưa da diết não lòng... Hỏi người đi bao giờ trở lại Với đò xưa, bến cũ này không..?.


Hồi Xuân
Không có đàn bà cũ đâu anh Mỗi lần yêu Em đều thành người mới... Mỗi lần thương Lòng em như mở hội Chỉ còn anh Có thể cũ mà thôi... Chỉ còn anh
