- Trang thơ
Cố lên!
Ngày mai con đã bước vào phòng thi, Ngủ ngon con yêu nhé, Ba đặt môi lên trán con rất nhẹ, Theo gió mát ngời Xao xác cả vòm sao... Cả một bầu xanh ngọc Thức cùng ba đêm này...
Chỉ một giây
Chỉ một giây mà giấc mộng say dài hơn thế kỷ em sướt mướt thương tháng ngày vô vị anh hỗn loạn trí tình như một gã u mê rồi anh quẩn quanh không biết lối đi về em ngự trị trong trái tim quằn quại
Hè trên Thiên Đường Đảo
Tiếng ve buông Vắt mình qua chùm phượng cháy Hè về… Bỏ lại ngày tháng say mê Miệt mài tựa viên phấn trắng Hiến mình nhuộm thắm điểm 10. Từ sân trường trong vắt nắng tươi
Giàu có
Người giàu có chẳng khoe giàu có, Ta khoe giàu, người chớ vội chê ta. Ta có bạn nhiều, gần cũng như xa, Có người nói chẳng ngừng, có người luôn im lặng, Có người gặp suốt ngày, có người đôi năm một, Có người nghe tên, chưa biết mặt bao giờ.
Cùng con trước biển
Cu Kon nửa tuổi Lần đầu chơi xa Í à í a Sao mà thích thế Bố mẹ bồng bế Dạo chơi phố phường Hoa rắc sắc hương Mùa hè rực rỡ Mắt tròn bỡ ngỡ Ngắm nhìn người qua
Nghe nhạc tiên
Chiều vàng nắng đổ Những đám mây tụm tập một góc trời. giữa thinh không loáng thoáng tiếng chim rơi, Rớt vào thẳm xanh, nhỏ thành chiêm chiếp ... Gió bỗng ùa về, nâng kèn dạo nhạc, mây chợt trắng, nở mát trời,
Đơn côi
Lang thang trong thành cổ. Bước một mình cô đơn Gặp một cây gạo đỏ Thấy mình nhớ quê hơn Ngẩn ngơ lòng tự hỏi Sao một mình đơn côi À, mình như cây gạo