
- Trang thơ

Nắng khóc mưa cười
Nắng có bao giờ biết khóc? Sao mà giọt nắng lặng rơi Mưa có biết cười không nhỉ? Rạt rào lấp lánh giữa trời. Nắng đã bao giờ khóc vậy? Khi nắng nhỏ giọt mắt buồn
Phân xử tài tình
Có một ông quan huyện Xử án rất tài tình Địa hạt người quản lý Dân sống rất yên bình. Có cuộc sống tươi đẹp Là nhờ người đứng đầu Tôi xin kể lần lượt Quan huyện xử như sau:
Dốt hình học
Từ giữa nhà ta Hãy chỉ xem trường của con nằm ở hướng nào? Trật mất rồi con ạ! Bố ơi Con bắt đền Sao lại sinh ra con là gái Để bây giờ làm hình học hay sai?
Bố là ai
Bố ơi vai con mỏi Đỗ xe xong thì khoác túi giùm con Về đến nhà ký sổ liên lạc luôn Cũng chớ có kêu ca dù điểm xấu Còn phải hứa tuyệt đối không mách lẻo
Đường xuân
Ai đi ngược nổi ? … Mùa xuân nhưng mười hai tháng xoay vần, thế thôi ngước lên, lại gặp xuân rồi một mặt xuân với mặt người song sinh Mùa xuân lấy gió làm tình
Có muôn đời mùa xuân
Mùa xuân ơi, mùa xuân hình như Người lặp lại hình như Người cũ mãi trong rộng dài ngày xa Cây vẫn vào mùa hoa nắng vẫn hồng như thể
Tự ngẫm
Gió không mang đến từ xa Làm sao có bóng la đà với cây Cánh diều lên chín tầng mây Chiều cao ở sức vóc dây mang về Lời trong ong bướm hẹn thề



