
- Trang thơ

Quen
Đã bao giờ mình gặp nhau đâu và mắt vẫn một màu huyền bí và tim vẫn chưa lần thủ thỉ sao giấc mơ lại chụm đôi đầu
Chú bé tí hon
Ngày xưa có cậu bé Sáu tuổi bé tẻo teo Bé bằng ngón chân cái Mà nhà lại rất nghèo. Muốn giúp đỡ bố mẹ Tí Hon đòi chăn trâu Nghe con năn nỉ mãi Bố mẹ đành gật đầu.
Vì sao dơi quạ ngủ chúc đầu xuống đất
Con thì nằm dưới đất Con thì chúi trong hang Mỗi con một cách ngủ Riêng lẻ, rất rõ ràng. Hòa hợp với mọi vật Nhưng chẳng được ai yêu Dơi quạ ta buồn lắm Tha thẩn suốt sớm chiều.
Thể thơ... tuyệt
Nhất thì cũng đã tuyệt rồi Nhị Tam Tứ tuyệt đến hồi Thất Ngôn Lục Bát mong kiếm chén cơm Thể Tự Do nhất Vô Ngôn viết gì?
Lý Thông em
Xem ra cổ tích cũng nhầm Lý Thông sét đánh tử vong, phải rồi Mẹ Lý thoát dấu bôi vôi Đẻ Em Lý nữa khổ đời Thạch Sanh Nếu Mẹ Lý chết cùng lần
Với con
Con cho hay không cho Cha mẹ đều hoan hỷ Cách cho hơn của cho Thực lòng mới trân quý… Nuôi các con ăn học Nay khôn lớn nên người
Tàn đông
Uốn cong lọn gió Đông buồn Giang tay đón sợi hoàng hôn cuối ngày Xua đàn nắng đậu lên cây Để ta giặt tấm chăn mây phiêu bồng... Hạ huyền mờ ảo hư không Trăng gầy lẻ bóng, rượu nồng chiêm bao



