
- Trang thơ

Ngàn vạn lần nắng về chốn cũ
Ngàn vạn lần nắng về chốn cũ cánh đồng thu, gió lạnh đầu đông ngân ngấn buổi chiều cỏ mật ta cũng vậy, ngàn lần chốn cũ bầu trời thu, mây trắng lạnh đầu đông
Quê hương tấc đất dãi dầu
Nửa thế kỷ đã qua đây thị xã hơn 50 năm vẫn con đường như sợi chỉ dài tung tăng phố mới tuổi thơ tôi cốc si rô màu hạt lựu sân bóng mênh mông nắc nẻ trận cầu nửa thế kỷ hệt mũi tên bay tháng tư năm 1975 bạn tôi cười chan nước mắt tiễn anh trai nhập ngũ
Trống choai
Chú gà trống hậu choai Nhìn bầu trời xanh biếc Thấy én kia chao liệng Chú cũng muốn bay lên Ngày ngày gáy vang rền Và xù lông xoạng cánh Thái độ chú cực chảnh
Đông về
Đông xừ nó rồi, có chết không Ít bữa nữa thôi, tuyết trắng đồng Sáng nay rón rén thò ra cửa Lại chạy thụt vào, lạnh cóng mông Đông xừ nó rồi, có chán không
Luyến tiếc
Em mãi nhớ về một mùa lá rụng Lá me rơi lên ghế đá ta ngồi Nhớ về anh con tim cứ bồi hồi Xao xuyến nhớ mùa thu vàng năm trước Em cứ mong cho đồng hồ đếm ngược Với thời gian quá khứ lại quay về
Buông tay
Tôi đứng lặng nhìn tình bay theo gió Sương giăng đầy phố cũ bỗng quạnh hiu Lòng nhủ với lòng, thôi ta đừng cố níu Mà sao lòng cứ khắc khoải chờ mong Như phù sa tuôn chảy với dòng sông
Ngẩn ngơ (2)
Người qua, trao nửa nụ cười Mà ta bỏ cả cuộc đời kiếm em Người trao có nửa… con tim Cả đời ta phải kiếm tìm vẩn vơ Người đi để lại vần thơ



