- Trang thơ

Sân ga mùa Thu…
Trở lại với Hà Nội Thu Tấm Vé về Miền Di Sản Tiếng còi tàu từ ký ức Rưng rưng hương cốm gọi mùa Sông Mẹ đang mùa nước đỏ


Thu về
Hạ đã khép về bên kia nỗi nhớ Vẫn nghe lòng man mác buổi thu sang Không chờ ai mà nỗi nhớ cứ miên man Đếm lá rụng bên vệ đường ngơ ngác Một chút heo may cho lòng xao xác


Hoàng hôn trên biển
Giọt Thu tí tách buông lơi. Rơi từng hạt nhỏ lưng trời lưa thưa Bức mành mây nước đơn sơ Làn ranh trời biển mịt mờ gió sương


Xem tướng
Người ta tuổi Tỵ, tuổi Thân Còn ai tuổi Ngọ, tuổi Dần thì sao Bấm tay nhẩm tính thử nào Cứ hai người một buộc vào một đôi Tý, Sửu, Dậu, Tuất, Thìn, Mùi Hay như Hợi, Mão cũng vui một nhà


Thử thách của thời gian
Bất kỳ mối quan hệ Đều cảm thấy thú vị Khi nó còn mới mẻ Trong hồi hộp, ngỡ ngàng Nhưng thử thách thực sự Tình yêu là thời gian! Thời gian bộc lộ hết


Phúc
Đông con Đếm bằng số chân có trên giường Nhiều cháu nhắc theo tên bố mẹ Lắm chắt Phân luồng là nhà ông nọ bà kia Thiếu một lần cụ ôm để tuệ tri như thực.


Gặp
Muốn ngon bèn lần phố ẩm thực Vĩnh Khánh Hải sản tươi gạ rượu Nhưng quán chỉ bán bia Kỳ công cuốc bộ tìm lòng heo Như tìm chút Hà Nội giữa Sài Gòn...
