- Trang thơ
Nóng
Sáng ra trời lành lạnh Trung du đã chuyển mùa Sợi heo may mỏng mảnh Len giữa lòng mưa thưa Phiên tòa lại đang nóng Tranh tụng lên cao trào
Oan - Không oan
Nhiều người nói, kêu oan Không oan, thẩm phán bảo Oan lẫn với không oan Cứ xoay trong mắt bão Người ở tít trên cao Nên chỉ nhìn tổng quát
Tâm tư một thẩm phán
Thương ông muốn xử treo đi Ngại vì tiếng bấc tiếng chì chen nhau Nào tôi có phải thế đâu Lòng tôi vàng chứ chẳng thau đâu mà
Đạo lý
Hành luật mà bất luật Thì luật sẽ bị hành Vì đã biến luật thật Thành luật của rừng xanh Và những lúc như thế Oan khuất sẽ xảy ra
Này nọ kia
Luật sư đang làm việc Thân chủ mời uống bia Hỏi có gì gấp thế À, vâng : này nọ kia... Lại cái chuyện oan khuất Ám ảnh suốt mười năm
Sơn nữ xuống đồng
Đầu năm khai hội Lồng tồng* Những nàng tiên nữ xuống đồng gieo Xuân Ruộng ngô phủ kín dấu chân Tày, Nùng, Dao,Thái… Nam Xuân**gọi mùa
Chùm thơ: Đốt
Cho người mà mãi ơn người Bởi cho một, nhận lại mười lần cho! Nhận, cho là một bài thơ Tứ thơ trai gái bất ngờ: ái ân...