- Trang thơ
Valentine không anh
Valentin không anh Nắng vàng mong manh quá Tóc buồn vương bờ má Lá tìm nhau xôn xao ... Valentin không anh Em chòng chành kỷ niệm
Nước mắt
Em đã chắt ra từ gan ruột để nói lên lời nói cuối cùng Bằng ngôn ngữ nhói một niềm đau buốt Khắc khoải đợi chờ lòng nhân ái bao dung
Tranh luận
Tranh luận là đối đáp Cho ra môn ra khoai Chỉ có đối không đáp Thật là chả giống ai Một bên cứ hăm hở Đòi đi đến tận cùng Cho sự thật sáng tỏ Dù cát hay là hung
Nồng nàn đêm nguyệt quế
Vấn vít trong gió trăng Có giọt sương lấp ló trong vòm lá Mơ thấy mình tới tận những miền xa Ta lạc vào trong khu vườn ký ức Kỷ niệm nào từng lẫn với hương hoa
Viết cho không chỉ riêng mình
Từ bao kiếp trong luân hồi lưu lạc Ta ngu ngơ quên mất lối quay về Chốn hồng hoang tâm thân mãi ngủ mê Trí lú lẫn lãng quên lời thệ ước…
Điệu múa các Thiên Thần
Ta nhận ra nhau khi ánh sáng bừng lên Khi bàn tay tinh khôi thức Ưu Đàm bừng nở Ánh mắt yêu thương và nụ cười rạng rỡ Thiên Ý hiện về trong vũ điệu thần tiên.
Nhắn người ở xa
Không như là những lúc giận hờn nhau Người bỗng dưng xa về miền đơn lẻ Người một mình với không gian vắng vẻ Cười, nói, gửi, thưa… thoáng chốc đã xa rồi.