- Trang thơ

Đan
Đàn ông Nằm nhớ đàn bà Nắng hè Đè bóng trăng già Trăng non Đàn bà Ngồi đợi đàn ông Bập bùng bếp lửa Dù không thấy người


"Cá tháng Tư"
Cần gì phải " Cá tháng Tư"? Vì lời gian dối đã dư quá nhiều! Yêu rồi, cứ nói là yêu yêu thương ai biết bao nhiêu cho vừa?


Tháng tư
đến tháng tư mọi chuyện xong rồi cây đủ lá cánh hoa rơi vào đất ông mặt trời đủ đầy đến gay gắt đất mỡ màu ngủ lịm dưới bóng râm những khu vườn đã ấm tổ chim cành cây trĩu những lời trống mái


Cảm xúc giao mùa
Nỗi nhớ nào còn thắp lửa trên cây Còn rụng tím lối về đầy kỷ niệm Tháng Tư sang như một lời ước hẹn Sao vẫn dùng dằng vương vấn tháng Ba ơi.


Cái bóng
Bình minh ta ra biển Bóng ngả dài sau lưng Cuối chiều quay trở lại Bóng đổ về phía đông Trưa trên tàu lồng lộng Giữa biển trời mênh mông Bóng dưới chân bé bỏng


Sai lầm
Không ai là dám chắc Mình không mắc sai lầm Chỉ một điều dám chắc người mắc luôn lặng câm...Đối diện với thất bại Ai mà không thấy đau? Nhất là muốn làm lại...


Bạn lá đừng rơi
"Bạn lá ơi! Đừng rơi! Tôi sẽ tiếc lắm đó Không gặp bạn nữa rồi? Lá hãy đừng rơi nữa!" Đó là lời bạn nhỏ Trong nước mắt, mủi lòng
