- Trang thơ

Tổ quốc mùa xuân
Những ngày ngược hơi may gió bấc lạnh thấu xương trên cao nguyên Đồng Văn tôi bỗng nghe tiếng khèn người trai Mèo gọi bạn đặc quánh lại như tiếng người đàn bà kêu trong đêm Cà Mau


Tuổi hiếm
Tuổi bảy mươi - Cái dốc Tiến lên hay giật lùi? Vượt dốc thật khó nhọc Ngã nhào dễ như chơi... bảy mươi tuổi - Cái mốc Thử thách của cuộc đời


Tự ngắm mình
Trong gương chợt bất thình lình xuất hiện một lão nom kinh cả người hàm răng chưa nói đã cười môi thì cong tớn mắt thời nheo nheo


Đàn ông
Già rồi vẫn bị xách tai chặn đường ngang tắt tiêu sài linh tinh Đi đâu không được một mình phải cùng với vợ nghĩa tình thuỷ chung


Nghĩ về hoa
Anh Đào mong manh, Hoa Chuông trắng ngần Giai điệu tha nh khiết Ướp vào lá xanh Tigon là tim Lửng lơ nhỏ lệ Nặng trĩu màu hồng Gượng cùng nhân thế Hải Đường kiêu sa Tràn căng, lộng lẫy


Gió làng phù sa
Ngược phà Tân Đệ lên đê Theo ong lấy mật tôi về Thuận Vi Mênh mang sắc đất nhu mì Giữa xôn xao lá, bước đi ngập ngừng Ngược xuôi đường đất đã từng Cuối sông bất chợt gặp rừng ở đây


Hạnh phúc!
Tuyết êm đềm rơi rơi Từng hạt nối nhau đi tìm hạnh phúc Từng hạt bay bay rồi tụ về mặt đất Tỏa sáng bên nhau, trong trắng, hiền hoà. Hạnh phúc cuối cùng, hạnh phúc đâu xa Là được an hoà, cùng nhau, như tuyết
