- Trang thơ

Tết ly hương
Tết đang đến rồi, sao buồn nhỉ? Hoa sắp nở rồi, chẳng thấy vui? Xa xứ, đứa con buồn hoe mắt Ngoảnh cổ tìm trông bóng quê nhà. Nhà nó, nơi ấy vài năm trước


Tự sự
Đôi chân in dấu biết bao nơi Đầu đã đội bao những đỉnh trời Đường đời mê mải quên năm tháng Đôi vai trĩu nặng gánh hành trang. Một ngày bỗng chợt đứng trước gương Ngỡ ngàng mái tóc phủ màu sương Bỗng thấy gối chùng chân thấm mỏi


Xuân
Xuân như thể trên mây sà xuống, Một chấm xanh non nhú đầu cành. Nấp dưới bùn khe sâu khô cháy, Quyện sương mờ vương vất mắc quanh.


Xuân nay
Chú mèo xuân nhẹ nhàng len lỏi Giữa vườn đông cành nỏ lá vàng.Nắng hiếm hoi sau tàng mây sậm,Tiếng vọng gì đâu đó trầm vang.


Lục thập kỷ
Vận sáu Trung Nguyên mới hôm nào Vận chín Hạ Nguyên thoắt đến mau Không ngừng không nghỉ không thêm bớt Có ta có ngã có Bồ Đề


Tất niên
Cũng chỉ là ngày thôi, Sao bao người tíu tít, Cũng chỉ là giờ thôi, Sao bao người bịn rịn. Chẳng bất ngờ chi cả, Cuối năm buổi tất niên, Muốn xong bao nhiêu việc,


Hồn xuân
Mắt sắc thế! Còn đong đưa đến thế! Áo nâu sát eo thon khoe vồng ngực căng tròn. Nắng non, gió xuân ghẹo trêu hoa lá. Cửa thiền chòng chành… chóng mặt… áo nâu non.. Chẳng có luật nào cấm lên chùa! Thị Màu xưa đã từng yêu chú Tiểu.
