- Trang thơ

Cồn Đen
Ngàn xưa biển vẫn dữ dằn vắng bóng con gái cục cằn Cồn Đen. Chỉ khi cởi cúc dáng xem cát phau phau dịu nắng lên trắng cồn.


Mẹ về nơi ấy!
Trong tàn đêm đời mình, mẹ nấc từng hơi thở. Trái tim khô, bỏ lại những nụ cười. Bàn tay mỏng, nhão nhàu rơi xuống. Không có phép màu nào, con đành nhận nỗi đau.


Uống nhau
Không còn Uống được rượu tình Chúng mình gặp mặt Chúng mình uống nhau Chúng mình Nhớ chậm quên mau Mải lướt điện thoại Lỡ câu tâm tình


Kinh nghiệm hay
Tù nhân ở Brazil Hễ đọc xong cuốn sách Sẽ giảm tù 4 ngày Thật là kinh nghiệm hay! Hạn nhiều nhất mỗi tháng Hoàn thành một cuốn thôi Vậy cứ 12 tháng Lãi 48 ngày rồi!


Giấc mơ thu
Đêm qua trong lúc ngủ mê Thấy Thu chầm chậm đi về phương nam Cổ quàng tấm lụa nắng vàng Tay cầm bông cúc miệng đang nói gì Dỏng tai nghe chẳng thấy chi


Nói chuyện với mùa thu
Thuở ấy trăng thu gác mái đình Chúng mình một lũ tuổi học sinh Ông sao tự chế bôi xanh đỏ Đốt hạt bưởi khô sáng sân đình Cỗ có gì đâu mấy quả ổi xanh Dăm múi bưởi với vài quả khế


Tôi vẽ
Vẽ tôi trong những giấc mơ Lang thang vô định bến bờ nhân gian Vẽ tôi nơi cõi địa đàng Như bông hoa nở nhẹ nhàng ngát hương Vẽ tôi trong cõi vô thường Mỏng manh kiên định vững vàng bao dung
