- Trang thơ

Hát ả đào
Hồng hồng tuyết tuyết mấy nghe chiếu đình đã trải phách tre dạo nền Tích tịch tiếng Đáy tơ mềm đào nương ứ hự đợi tìm chát tom, Sỹ nhân đánh dậm đãi bòn chắt chiu con chữ ngại không lộ vần


Bịt mắt bắt dê
Xưa bên nhau chơi trò con trẻ Mình cùng chơi bịt mắt bắt dê Tiếng reo hò rộn vang ngõ nhỏ Kỷ niệm xưa nay chợt tìm về. Em nào biết anh tinh ranh đến thế Dẫu bịt khăn mắt vẫn trộm ghé nhìn


Ta sợ
Ta sợ một ngày kia sẽ Quanh ta xa lạ mắt người, Dưới trên sắc màu đảo lộn, Không gian hết nẻo thảnh thơi. Ta sợ một ngày kia sẽ Cỏ hoang bị diệt sạch rồi,


Những cánh chim bay đi
Tháng Mười, vụ gặt xong rồi Cánh đồng bỗng ngẩn ngơ nỗi nhớ Đàn chim két no tròn xanh màu lá Bay về nơi nào còn sót lại tiếng kêu. (Những tiếng chim bâng khuâng cả trời chiều)


Giang Đình
Cáo lão cha xưa lại chốn này Xênh xang bến nước ngựa xe đầy Thuyền tiên lấn sóng rồng thần đấu Lọng báu chen mây hạc quý bay Một thuở áo xiêm mờ mịt bóng


Có miền tịnh độ
Hạc xưa bay mãi, xa rồi, Ngàn năm mây trắng đợi người trăm năm... Sông trôi cứ lở không bồi Phù sa vẫn ấm, bồi hồi gót non Tơ rỗng kén, tằm đâu còn Ngàn dâu bờ bãi héo hon biến dời


Và mưa
Giọt nước rụng vỡ tan hình vương miện Phút xa nhà áo ướt lạnh không, em ? Mưa tầm tã nước sắp tràn miệng giếng em bán vui cho sân khấu lên đèn. Mưa khán giả xát nỗi buồn nhàu nhĩ dạ
