- Trang thơ

Tiễn thu
Gió Đông len lén thổi rồi Nắng hiu hắt nắng, mưa vời vợi mưa Mặt trời ngủ nướng sang trưa Thu rơi cánh lá giao mùa lặng câm


Trăng tàn
Ngủ đi đêm Ngày dài lắm mộng... Ngủ đi em Trăng hạ tuần chưa hẹn Em yêu người Có cũng như không... Anh hẹn đến Trăng đã gầy một nửa Rồi trăng tròn vành vạnh Hóa trăng non...


Thời gian quên lối
Một lần nữa thôi, Nắng tháng Mười nồng nàn nóng hổi Bóng tối mềm sau đường cong bối rối Khoảnh khắc ngừng trôi, thu ngấm vào da thịt Chín mọng nụ hôn; mùa trao đắm đuối!


Nghĩ
Toàn dân là ai? Là tất cả chúng mình Nên sở hữu toàn dân chúng mình là chủ sở Sao mảnh đất ông bà nghìn năm đang yên ở Bỗng một chiều phải khăn gói ra đi


Mùa thu uống rượu hoa cúc nhớ thơ Lý Bạch
Nhâm nhi chén tửu hoàng hoa Chạnh lòng Lý Bạch bài ca bốn mùa* Xuân trong hương cỏ gió đưa Hạ sen lay sóng nước hồ mang mang In trong ly rượu cúc vàng


Nợ Thu
Đường về trả nợ Mùa Thu Nhẹ bao năm tháng mỏi nhừ xa quê Màu vàng trải tận chân đê Hương đồng rẽ lối dẫn về ngày xưa Dòng sông tắm bóng hàng dừa Tầng cao tiếng sáo nhẹ đưa cánh diều


Mười năm - trăm năm
Mười năm lợi ích – trồng cây, Trăm năm lợi ích, dở hay - trồng người. Rõ cây lành độc - nhanh thôi, Biết người lành ác – trải đời trăm năm.
