- Trang thơ
Chớm đông
Đầu thu nắng bên gió Giữa thu mây và mưa Chỉ cuối thu không có Mắt đen em nhìn anh Tình thu thôi nhung nhớ Thơ thu vò rối tơ duyên thu tàn duyên nợ Người mượn hồn bơ vơ
Lát cắt
Những mạch cưa, những búa rìu, sấm sét đêm mở ra. Trời mở ra. Mạch gỗ mở ra ai không thừa nhận sự dính líu? Dẫu chỉ là cái nõn mỏng tang vừa mở mắt nhìn trời
Ý nghĩ thuộc về người khác
Chẳng dính gì đến tôi buổi chiều nay mưa gió mưa đổ cả lên anh vì chỉ có anh đi sao trong tôi có người lính ấy đi cùng anh nhận nửa trận mưa về
Cơn mưa nơi tạnh
Bất chợt mưa chẳng hẹn giờ người ướt rét một kẻ khô lạnh mười Đúng là tất cả tại Giời người này tê tái đứng ngồi kẻ kia
Mùa thu Bắc Âu
Em có nghe mùa thu đang qua Tiếng lá rơi lao xao miền đất lạ Nắng hanh hao mơn man từng kẽ lá Lối em đi thảm trải lá thu vàng
Bão táp
Cơn bão xoáy tràn qua chiều dữ dội đất ngả nghiêng trời ngả nghiêng trời chấn động lớn dồn xô trong giông tố tĩnh tại ư? có thể chỉ lòng người!
Nhìn lại
Hôm nay nên dành một phút Nhìn lại những gì trải qua Những điều không ai có thể Lấy đi của bạn đâu mà