- Trang thơ
Mưa Thu
Anh bảo nhớ Anh bảo thương Mà sao anh không đến Để cơn mưa thu Rơi từ bấy đến giờ Em bảo thương Em bảo nhớ Mà em xa tít mờ
Đừng bao giờ
Đừng bao giờ ngần ngại Làm những điều nhỏ nhoi Cho những người khác nhé Đôi khi bé vậy thôi Lại chiếm phần lớn nhất Ngay trong trái tim người
Chân lý
Bạn không thể bị mất Thứ chẳng bao giờ có Bạn cũng không thể giữ Thứ chẳng thuộc về mình Và không thể níu lại Những gì tự rời đi
Chiếc lá
Thu rồi Anh quên em đi Nhớ chi Se sắt ước gì với anh Em nghe Mình nói với mình Úa tàn gió Cũng bởi tình mà thôi
Người bạn tốt nhất
Suốt cuộc đời của bạn Sẽ gặp được một người Phải thừa nhận bạn ấy Chẳng giống ai trên đời Bạn có thể trò chuyện Với người này hàng giờ Mà không hề biết chán
Tha thứ
Hãy nên nhớ khi mình tha thứ Mọi vết thương rồi sẽ chữa lành Và khi nào mình biết buông bỏ Là lúc mình có thể lớn nhanh
Xôi trứng kiến Yên Bái
Sắp đến mùa xôi trứng kiến rồi anh Rừng Trảm Tấu nứa tre măng mọc thẳng Những tổ kiến cong ngọn mềm vít nắng Giỏ màu đen đựng trứng kiến trắng tinh