
- Trang thơ

Chiều vắng bên hồ
Chiều bên hồ gió trải vắng mênh mông Trời xanh thắm, mây trắng tìm đáy nước Bóng dương liễu vờn sóng mềm tha thướt Hương thầm thì ngan ngát thinh không
Quê hương mình ta thấy từ tầng cao
Quê hương mình ta thấy từ từng cao Nhà bên nhà, xếp như bàn tay đặt Con ngõ nhỏ là mạch hồng máu chạy Nhịp tim buông sớm sớm tiếng chuông chùa
Tháng Sáu
Tháng Sáu ơi! Nỗi nhớ cháy cồn cào trong ta. Bằng lăng ngăn ngắt tím xôn xao trước hiên nhà. Tháng Sáu đưa chân bước lang thang trên phố dài, có ngập ngừng nhìn lại phượng rơi vào tóc ai. Tháng Sáu buồn không nói đăm đăm nhìn mưa rơi, Kỉ niệm tan bọt nước cuốn ngày xưa đi rồi…
Ngày Mưa
Mầm sen ngoi nước bùn lên, Gặp mưa mà cũng ngả nghiêng não lòng. Mưa ơi mưa có biết không, Nơi ngập thì ghét, hạn mong nhường nào.
Bàn chân và con đường
Họ đã không thể có Cơ hội một không hai Để khơi dậy từ đó Niềm tin ở con người... Trong mỗi một sự việc Có cái nhìn nhân văn
Chân tu
Có lẽ sự thức tỉnh Trong tâm hồn chúng ta Không từ điều quá lớn Không từ quá sâu sa Từ đôi chân trần ấy Đã rong ruổi tháng ngày Và trong trái tim ấy Có tình yêu tròn đầy...
Lời cảm ơn
Tôi trở về từ biển Quỳnh nắng cháy Cơn gió Lào khô cả tiếng ve ran Những niềm vui cùng anh và các chị Cho dư âm, ý nghĩa thực vô vàn!



