
- Trang thơ

Sen
Vươn lên từ lòng đất Đón ánh nắng mặt trời Nghe tiếng ve thúc dục Nở bùng khắp muôn nơi Hồng như làn môi cười Toả hương thơm ngào ngạt
Đường hoa
Bên hàng Phượng đỏ trẻ thơ Bằng lăng tím biếc giấc mơ tuổi hồng Phượng vàng đứng nép vào trong nhường cho Hoàng yến mà không chút buồn
Một loài hoa thắp lửa
Không bừng lên cháy rực một khung trời Như phượng vĩ gọi ve về tiếp lửa Níu chói chang từ bình minh gọi cửa Chiều qua rồi sắc đỏ vẫn tươi nguyên
Thăm Vịnh Hạ Long
Du thuyền lướt sóng Hạ Long Xa xa mấy cụm mây hồng bay theo Thuyền câu nhè nhẹ mái chèo Ghé hòn Trống Mái* buông neo thả mồi Đỉnh Hương* toả ngát hương trời
Lời bông hoa trắng
Giữa muôn xanh đỏ tím vàng nõn nà em trắng như càng trắng hơn Giận chi mà nắng dỗi hờn để em nở nỗi cô đơn một mình
Sinh nhật
Tuổi Tây là bẩy mươi Tuổi Ta là bẩy mốt Bẩy mươi hay bẩy mốt Cũng là một kiếp Người Biết ăn biết nói biết cười
Giữa hè
Thoắt đà đã giữa hè rồi Mùa hoa thôi cháy nhẹ rơi bên đường Chiều về chút nắng hạ vương Bước đi càng đếm dặm trường càng xa



