
- Trang thơ

Bánh canh cá lóc
Thèm ăn bánh canh cá lóc Chờ mãi chả thấy ai mời Đánh liều sáng mai đi sớm Tiền mình mình chén, thế thôi Nhưng mà cứ thấy tủi tủi Phây búc người ta hẹn nhau
Tâm sự cùng khói thuốc
Một làn khói tỏa mong manh, Mà em níu giữ hồn anh trọn đời . Nụ hôn khô khốc bờ môi Mây trôi gió cuốn cuối trời thanh tao... Buồn vui chợt đến ngọt ngào
Hẹn cùng tháng tư
Tháng tư ngọn gió cuối xuân vẫn còn vương chút lạnh Sợi mưa bay phất phơ giăng giăng cuối phố Tiếng lích rích chim sâu gọi bầy qua kẽ lá Bên thềm nhà cây bật nụ chồi xanh.
Thương tiên
Lang thang trên chín tầng mây gặp bầy tiên nữ hây hây má hồng áo xiêm trút bỏ bờ sông Ngân Hà ngồn ngộn bóng hồng đùa vui thì ra tiên cũng như người
Quê mẹ
Mấy hôm đau ốm nằm khoèo lại rưng rưng những đói nghèo xửa xưa Quê nghèo vắt nắng làm mưa Đất nghèo cây mọc lưa thưa mấy chòm trâu nằm ợ nhớ mùi rơm
Về Nhuệ
Mấy chục năm rồi vẫn không quên lếch thếch tuổi thơ mắt toét nhèm Inh ỏi đầu làng hồi trống dục bắn thằng địa chủ ở xóm trên** Thế rồi xa Nhuệ, xa Tiên Động Xa cái tuổi thơ thật hãi hùng
Ngưỡng tam quan
Bỏ con bám ngưỡng sư nghèo giẫm nhàu vuông nhiễu ngã theo bóng hồng Bước qua mình ngưỡng rêu phong khất giọt sữa vắt khô cong chiều tà,



