
- Trang thơ

Cơn mưa con gái
Bất thần trời đổ mưa rào qua đường quên nón tránh vào nhà bên Vội vàng che tấm áo lên kẻo mưa cảm lạnh xối trên đỉnh đầu
Ngày của mẹ....!
Mẹ bỏ ra đi… qua hai mùa mưa nắng đã hai năm con vắng bóng mẹ hiền chắc giờ đây mẹ nguôi bớt muộn phiền bớt cong lưng cõng cuộc đời trĩu nặng..
Đường xa muôn dặm
Cho em hỏi người ơi Đường muôn dặm Nước mắt rơi, điểm dấu cuộc đời? Đây giọt tinh khôi tình vừa chớm nở chảy dịu dàng, nhung nhớ về đêm.
Bình minh thầm thì
Tuổi hai mươi thao thức nửa đêm Nhớ mái tóc mềm bay bay trong gió Nhớ bài thơ viết lời chưa ngỏ Yêu một người, Xuân Vũ xóm bên. Tuổi ba mươi đêm tỉnh giấc nồng Tay xách đèn chai, chân vòng vèo dép lệch
Về với biển
Yêu quá Biển ơi con đã về hòa vào muôn sóng hóa đam mê Con như hạt cát trong lòng Biển óng ánh ban mai vẹn ước thề
Tĩnh
Phật dạy chúng sinh phải tĩnh tâm Đời là bể khổ lắm gian truân Vô minh dẫn đến sân si hận Dụ dỗ người ta phạm lỗi lầm
Níu
Mây cứ lang thang nắng vẫn chờ Bầu trời bừng sáng cánh hoa xưa Lim dim mắt ướt hàng mi rợp Phượng chạy theo sau níu học trò



