- Trang thơ

Sắc Xuân
Bám đuổi theo dòng nhựa Chồi tơ bật khỏi cành Nắng xuân vừa ửng đỏ Chồi đã mượt mà xanh Ngày xuân em bên anh Nồng nàn và say đắm Hàng cây che bớt nắng


Ngày không em
Đi trên bờ cát chiều nay Nhặt con ốc biển mong ngày tặng em Bãi chìm là bởi triều lên Người cô đơn bởi từng quên đợi chờ Ngoài khơi sóng tự bao giờ


Viết ở cuối mùa đông
Cuối đông rồi phố còn lạnh không em Mưa có rơi trắng tóc người đi lẻ Gió còn thổi ngã ba mình quen rẽ Vườn hoa vắng người thêm một khoảng lặng yên


Tự sự
Đầu năm nay Mình già đi khá nhanh Thích ở một mình Sống trong thầm lặng Thích cá, thích chim Mê cây, mê lá Tới thời người Đắm trong cỏ và hoa…


Cơn mưa nào đã đi
Tạt vào bên vệ đường, Mưa cũng vừa sập đến. Hạt hạt xiên hổn hển, Bay xéo vào mái hiên ... Hai tuần nữa là Tết, Sài Gòn đang mùa khô.


Không đề
Chỗ đã đến không còn vẫn đến Chỗ sẽ đi không còn thấy vẫn đi Chốn ấy đã thuộc miền tâm tưởng Phàm trần này sao có thể phân ly!


Mơ xuân
Gió ơi gió thổi về đâu..? Chiều rơi vương vãi sắc màu khói lam. Liêu xiêu mấy cánh Đông tàn... Lẫn trong mắt biếc nắng vàng lung linh!
