- Trang thơ

Hải Phòng thành phố cửa sông
Hải Phòng quê tôi, thành phố những cửa sông Sông Cấm, Bạch đằng, Cầu Rào, Cầu Đất Thành phố của những con người bất khuất Thành phố anh hùng thấm bao máu và hoa Thành phố Hải Phòng tôi yêu đến thiết tha


Tắm vớt
Nhạt nhòa tắm vớt mồ hôi gáo dừa cắm cán nước rời lưng ong Mặt nước ngượng bóng bưởi bòng giọt đua nhau rớt hai dòng ngực nây , May mà mới rửa chân tay chưa rửa lông mày cá đã xôn xao


Trăng lu
Xoãi hết chân tay giữa sân thượng nhìn mây. Trời nhợt nhạt, Có tí gì như mưa phùn gió bấc? Vèn vẹn một quầng trăng trắng đỏ, Bóng trăng lu, Trăng sần sùi như nắp sò, He hé mở...


Sông reo
Trong xanh sông chở về Trời Phù sa sông chở một thời tuổi thơ Lở bồi đau của hai bờ Dòng xưa đã khuất lờ đờ dòng nay Đằm mình Đoan Ngọ sáng nay Sông loáng thoáng, nước hây hây ngọn Nồm


Này này....
Ơi con vịt xanh cổ tía Sao chăm lót ổ nằm kêu, Cỏ êm nệm lông rực rỡ Không bay giang cánh trời cao. Ơi đứa vênh vang trọc phú, Ngươi góp ít, phá quá nhiều. Sao chẳng biết lo gom nhặt,


Mưa ngâu
Kín trời mây phủ mưa giăng Thương nàng Chức Nữ lệ tràn trời thu Ngân hà xa cách đôi bờ Yêu thương dồn nén vỡ òa ngày đêm Thấy đời chợt xót xa thêm Đường tình duyên phận chẳng bằng Ngưu Lang


Nước Nhật mùa lá vàng lá đỏ
Ở nước Nhật, Mùa lá xanh lá vàng lá đỏ Lá cỏ cây tự nhiên hóa thành hoa Người già bỗng rộn ràng như trẻ nhỏ Lữ khách ngỡ ngàng tưởng ở trong mơ
