- Trang thơ

Hồn xuân
Mắt sắc thế! Còn đong đưa đến thế! Áo nâu sát eo thon khoe vồng ngực căng tròn. Nắng non, gió xuân ghẹo trêu hoa lá. Cửa thiền chòng chành… chóng mặt… áo nâu non.. Chẳng có luật nào cấm lên chùa! Thị Màu xưa đã từng yêu chú Tiểu.


Valentine của tôi
Chiều mưa phố nhỏ buồn hiu. Ngày Tình nhân với tình yêu đến gần. Bỗng dưng vơi nỗi bần thần. Chăm hoa, hoa nở mời xuân vào nhà


Đêm tết miền quê
Hương Sầu Riêng thả phấn, Thơm vàng ươm giấc mơ. Có những chú cá nhỏ, Đớp sóng cùng nô đùa .. Hai vợ chồng ngỗng trắng, Trắng phau một góc bờ. Hai chú chó nằm cuộn, Dưới gốc dừa ngu ngơ.


Lộc
Lộc nõn về trên cây, Muốn với tay hái lấy, Sợ gió Xuân đau lòng, Lá sao non lạ vậy? Hái lộc ngày đầu năm, Như bản năng xưa nay. Cành lá nõn lẩy bẩy, Phút nín lặng trên cao...


Giờ khắc giao thừa
Sóng tha thiết gọi mời, nối bình minh ngày mới. Hạc Tiên lên phấp phới, Nơi không có thời gian. Chỉ hạnh phúc ngập tràn, Muôn Thần đang tụ hội . Súng Sen nơi đồng nội,


Xuân đến
Ta quên hẹn, em đã về bên cửa sổ, Cả một đêm say nồng giấc ngủ, Mai trắng, mai vàng, ùn ùn ra nụ, Lá sao nõn thế, ánh trăng mềm, Có hoa Ưu Đàm, thủ thỉ nghiêng nghiêng...


Đỏng đảnh
Đỏng đảnh tiết khí ngấm ngầm Chẳng chút cơn cớ chợt sầm sập mưa Trời còn đổi tiết theo mùa Thì em đỏng đảnh nhốt tua người tình, Muốn gần đâu chỉ một mình Cả hai cùng đến mới thành một đôi
