- Trang thơ

Hờn ghen
Tôi ghen hoài cơn gió, Cứ hôn vào tóc em. Gió ve vuốt thật êm, Lên tóc huyền óng ả...! Tôi hờn cùng biển cả, Ôm em trọn vào lòng.


Một thoáng Tây Nguyên
Trời Tây Nguyên vẫn một màu xanh thẳm. Như mắt huyền nơi ngàn dặm xa xôi. Mây nhẹ đưa trôi về phía chân trời, Gió thoang thoảng thì thầm lời tha thiết! Như đôi mình từ thuở biết yêu thương.


Chia xa
Gửi cho em mấy dòng ly biệt... Chúc em về phương đó yên vui Để anh ôm nỗi đau vùi. Phận nghèo chấp nhận ngậm ngùi...xót xa! Tiễn em lên kiệu gấm xa hoa! Anh chết lặng mưa hòa nước mắt Không tin được đó là sự thật?


Cánh buồm
Ấm bên cạnh Ngỡ xa xăm Lạnh nơi vạn dặm Tưởng nằm ở bên... Bao giờ Em thật là em Những đêm củ mật Là đêm của mình... Bao giờ Anh thật là anh Dẫu ngày trăng sáng


Pơ Lang bên núi
Pơ Lang ơi Cây vút bên triền núi Rắc bông trời Bạc tai đá cheo leo Chim phí, chim ri từng đàn tới đậu Trời cao nguyên xanh trong gió reo


Chim con lạc mẹ
Có một chị Chim Sẻ Nằm ấp trứng trong nhà Nhìn quả trứng bé nhỏ Cất tiếng ru ngân nga: “À ơi con của mẹ Sắp nhìn thấy mặt trời À ơi con của mẹ Tự tin mà vào đời…”.


Cao và thấp
Một sáng Xuân đẹp lắm Chim líu lo vang trời Muôn hoa đua sắc thắm Dê, Lạc Đà đi chơi… Bạn Dê thì thấp bé Lạc Đà cao lêu nghêu Dê nhìn Lạc Đà nói: - Này anh bạn thân yêu:
