- Trang thơ
Cứu rỗi
Đời già quá sau lưng chừng già quá Người vốn quen từng sợi tóc bình minh Người trẻ quá Phía trước còn trẻ quá Đời vẫn còn xa lạ với hoàng hôn
Bẫy tự nhiên
Cả đời khổ, mẹ tìm vui Nếm qua mê đắm, thế rồi sinh con Tưởng sinh ra nước ra non Ai ngờ vẫn cõi chất chồng khổ đau
Bé và ông
Râu ông bạc trắng Đầu hói nhẵn đi Đã hai chân kia Lại còn chống gậy Đất rộng như vậy Trời lại quá cao Bước ông chệnh choạng Là tại làm sao ?
Tháng Mười của em
Tháng Mười của em Là vàng lúa chín Hương từ xa lắm Thoảng vào thành đô Tháng Mười của em Trời cao xanh ngắt Sáo diều vi vu Dòng sông say hát
Tình Thu
Chiều thu Nắng nhẹ rải vàng Cơn gió Lang thang xào xạc Nỗi buồn Man mác bủa vây Chiếc lá Rời cây bay bay Phố thu Nắm bàn tay ấm
Thu dại
Người bỏ nhau đi Mùa thu dừng lại Đêm không qua ngày Người bỏ nhau đi Dòng sông thôi chảy Rượu nồng hết cay
Uống rượu một mình
Ngồi buồn rót rượu uống chơi Nhấp môi cơn gió vừa ngồi đứng lên Cụng ly chạm bóng ngọn đèn Đáy loang nhấp nhóa hơi men thế thời