- Trang thơ

Mảnh vườn
Mảnh vườn như mảnh hồn ta, Xuân dâng hương sắc, thu sa lá vàng. Nắng mưa mỗi giọt đều mang, Nợ trả đất ấy mùa màng ngọt thơm.


Chuyện trò với đá
Không có ai, ta chuyện trò với đá, Đá bao dung, đá thấu hiểu rất nhiều. Ta xin lỗi đôi khi làm phiền đá, Vặt vãnh đời chắc làm đá phong rêu.


Giọt sáng
Giọt buồn chìm khuất phía sau, Lung linh giọt sáng dịu đau đời buồn.Đêm đen ngọn nến cô đơn, Một tia sáng nhỏ bao cơn gió lùa.


Big bang
Bình sinh mong độc lập với đời, Kiếp luân chuyển, nhập vào trần thế, Cõi uế thổ khổ đau, dâu bể. Tâm lại rung cùng nhịp nhân gian.


Ngã xuống trăm năm
Ngã rồi, anh tựa vào ai Ngã rồi, anh tựa vào vai bóng mình Cái bóng anh tựa rung rinh Nhắc anh tựa chính vào anh mới bền


Giao mùa
Mình ôm nhau Ôm mùa thu vào lòng Tóc bớt xanh Thì trời xanh bù lại Phía sau lưng em Mùa hè bùng cháy Gió mùa xuân Xao xuyến chạm vào môi


Của riêng của chung
Của ai ta ngỡ của ta Của ta ai cũng tưởng là của ai Thật ra chẳng có đúng sai Của ta ai nắm của ai ta cầm Của ai vốn của nhân gian Của ta
