- Trang thơ
Nỗi khổ riêng
Mỗi một người đều có nỗi khổ riêng Nói ra được hoặc nói ra không được Có nỗi khổ truyền đời từ kiếp trước Bể khổ tầm thường, bể khổ linh thiêng
Rét nàng Bân
Giật mình bước ra cửa Chạm cái rét nàng Bân! Trời thương tình đôi lứa Cho thử áo một lần? Nắng lên bừng xóm ngõ Nàng Bân chẳng thấy đâu! Biết xong chưa áo đó?
Cảm ngộ
Rõ ràng một biển nước Không đánh đắm nổi tàu Trừ phi để nước đó Lọt vào trong con tàu Cũng tương tự như vậy Tiêu cực trên đời này
Hoa viên
Ngồi trên đồi hoa, ngắm cánh hoa Sắc đẹp dường vậy, ở đâu ra Hỡi ôi hoa đẹp, hoa kiều diễm Thật một ngày vui, một ngày lành Nghĩ nay chàng đến, lòng xuyến xao
Em nói
Em nói em yêu trời mưa Nhưng ô lại mở lúc vừa chợt rơi Em nói em thích mặt trời Lại tìm bóng mát khi ngời nắng lên Em nói yêu ngọn gió hiền
Chào Tháng Năm
Xin chào tạm biệt tháng Tư Tiết Xuân đâu đó vẫn như đương thì Mong tống tiễn được cô vy Mùa Hè hứa hẹn những kỳ vui chơi
Sợ
Anh sợ cơn mưa nhớ đêm Sợ nắng ban trưa thương gió Sợ biển mến con sóng vỗ Sợ rằng anh sẽ yêu em Sợ mưa còn hy vọng quên Sợ nắng hoàng hôn sẽ đến