- Trang thơ
Khóc
Hơi thở đầu tiên Là tiếng khóc Tiếng khóc cất lên Sự sống bắt đầu Người ta khóc Suối sông chảy dọc Và than trời Như xoáy nước Chảy ngang Những năm tháng
Hòa hoãn
Khi bạn đang tức giận Chớ có nói nặng lời! Sẽ có nhiều cơ hội Cơn nóng sẽ ngoai nguôi Nhưng không có cơ hội Lấy lời chót buông rồi
Nếu còn ngày mai
Lâu lắm rồi phải không em? Ngày đời mình còn le lói ánh dương Chút chiều hôm chưa lẫn vào bóng tối Ta hát ca nhảy múa giữa hồn nhau Tim gõ trống xôn xao, nụ hôn hàng thế kỷ...
Đổi thay
Bạn bè đời cho ta Đâu họ hàng thân thuộc Muốn chơi với bạn được Nên tự thay đổi mình Anh em cha mẹ sinh Nhưng đất trời sinh tính Bàn tay ngón dài ngắn Không gì bằng bao dung
Gió trong lòng tay
Ta quên Hoàng hôn tím mờ Ta quên Bình minh thơm gió Ta quên ta Để nhớ ta đến lạ Một phần ta Em giữ tự bao giờ Chỉ còn em Ngát trong ta hoa lá
Buông
Dặn lòng này nhé buông tay Cớ sao trong dạ... trời đày người ơi! Biết là chẳng thể đắp bồi Trái tim ru những ... ngậm ngùi riêng ta…
Người đánh cá trên sông
Người ta lui tới trên sông Vì ham thích vị ngon dòng cá lô Nhìn thuyền như chiếc lá khô Nổi chìm sóng gió bến bờ thấy đâu.