- Trang thơ
Tầm Xuân 1
Tầm Xuân ơi hãy xanh mãi nhé, Ngày em đi, nụ nở thành hồng. Tôi ôm mãi một thời tươi trẻ, Khi tóc mình như nụ còn xanh.
Chiều cuối năm
Da diết chiều cuối năm Con ngước nhìn lên làn mây trời mỏng mảnh Ngỡ khói bếp nhà mình vừa vương trong sương lạnh Chợt quay quắt buồn, thèm khát ngược về quê…
Kiến
Bên hè mấy hạt ngô rơi Cả làng Kiến đến nhiều ơi là nhiều Kiến thì bé tẻo tèo teo Ngô như quả núi cao kều biết đi
Lập đông
Miền Bắc lập Đông rồi ai có nhớ ai không? Tuổi thơ chúng mình mong manh áo mỏng Đường đi học xa, bàn tay tê cóng Lạnh buốt nụ cười, tím ngắt bờ môi.
Mắt Xuân Cát Bà
Nguyên hình nõn liễu vắt ngang láy đen hạt nhãn lá răm hẹn chờ Hút hồn Xuân bãi đảo khô lòng tôi kẹt lại sau bờ mi cong
Nắng quái
Người như chiều nắng quái Giữa một ngày bão giông Bão tan rồi nắng mãi Tinh nghịch đùa với mây Bên nhau từ ngày ấy Lá rụng đã bao mùa Mà sao ta vẫn thấy
Đom đóm
Đom đóm đi học Đốt đèn sau lưng Đứa cao đứa thấp Sáng trưng một vùng Gió to lạ lùng Mà đèn không tắt