- Trang thơ
Với biển
Tinh khôi biển trời nơi ấy vào Thu Nắng mướt lá hoa, nắng nhòa bãi đá Mây ngút ngát đằm mình trong sóng cả Đoạn đường nào gió hát tóc miên man.
Mây trắng
Nam Định quê xưa mây trắng quá Thúng gạo bà tôi xốp như mây Chợ xa đường nhỏ mưa bụi trắng Váy đũi nhuộm đen trắng cỏ may
Trẻ
Đá già chưa, Mà nước chảy vẫn mòn? Nước đã già chưa, Mà nhỏ giọt ngón tay thon? Đá cứ ở trên non, Nước từ đám mây vờn, Mây nước cứ tuôn...
Lời ru cho giấc mơ ngoan
Giấc mơ ngoan, lời mẹ vừa trải xuống hãy dịu dàng ngoan ngoãn kẻo mơ tan. Nàng công chúa mang gót hài nhung lụa Rực rỡ hào quang, lấp lánh ánh vàng.
Hạt muối
Thật là khó hiểu Khi gặp bạn về Nếu bạn là biển Biển xanh dường kia Nếu bạn là nắng Nắng vàng cháy khô Bạn nhỏ li ti Mặn mà thơm trắng
Lý thuyết " Con gián"
Có một con gián nhỏ Xuất hiện trong nhà hàng Bay vù vù rồi nó Đáp xuống thật nhẹ nhàng Nơi diễn ra bàn tiệc Trên vai một quý bà
Luân hồi
Luân hồi ngày tháng năm trôi Luân hồi xuân hạ tới rồi thu đông Luân hồi có có không không Luân hồi bế bế bồng bồng trên tay