- Trang thơ
Tôi trong tôi
Quá ngỡ ngàng, tôi gặp tôi Ở chốn cuối đất, tận nơi cùng trời Khi tôi đứng, lúc tôi ngồi Tôi này ngắm, tôi kia cười với tôi Tôi trong cuốn sách thế thời
Mưa ngâu
Đầm đìa những giọt mưa Ngâu Đất trời giăng măc bắc cầu vào thu Những giọt mưa, những giọt mưa Mong manh rơi tự ngàn xưa rơi về
Mưa
Chẳng có gì để ngạc nhiên hơn Mưa làm ướt những lời chưa kịp nói Anh đáng trách như cơn mưa ấy Chút vô tình làm giá rét thơ em. Sét phũ phàng xé nát bình yên Chớp không thôi những điều hăm doạ,
Món nợ khó đòi
Tự bao giờ tôi nợ tôi Cha sinh mẹ dưỡng một đời thương yêu Cái tôi nợ, gió buổi chiều Thổi trầm tư trước những điều trầm tư Cái tôi nợ, thiếu nợ dư Chưa đủ nợ đủ,
Hướng về Sài Gòn
Sài Gòn đang ốm chút thôi Rất cần nhiều lắm những lời động viên! Mở lòng chia sẻ ưu phiền Chung tay tìm lại an nhiên lẽ thường... Sài Gòn cần lắm tình thương
Chùm mây áo trắng
Chùm mây áo trắng Vừa đến mùa hè Nghìn cây nổi dậy Ran trời nhạc ve Thoáng một chiều kia Chùm mây hoá phép
Hoa thời học trò
Thơm từ thời học trò Đến hôm nay vẫn vậy Trong lùm xanh hoang dại Lấp ló vàng đua hương Thơm như là mít chín như ổi mềm vàng cây Thơm cả tiếng chim hót Ngọt kỷ niệm từng ngày