- Trang thơ
Thần vận
Mềm như nước, nhẹ hơn mây Chân nương trên đất, tay bay lên trời Thánh thần hiện giữa cõi người Thăng hoa cùng vũ trụ trôi bồng bềnh Kiếp người lột xác thành tiên
Vô đề
Nỗ lực anh là cái thấy, Của tôi hay người xung quanh? Hay là cái gì khó thấy, Chỉ riêng anh biết mình anh. Thậm chí còn hơn thế nữa, Thất bại anh khóc một mình,
Nhân tố rời tất cả
Gió không phải là mây Nắng không là hoa lá Anh chẳng phải là em Nhân tố rời tất cả Những cành non tìm lá Hoa tìm quả trên cây
Sài Gòn ngày Covid
Sài Gòn ngày covid Gió đông nam chợ Bến Thành lùa qua mười sáu cửa Không thấy dáng những người đàn bà mặc áo dài đi chợ Miệng nở nụ cười sáng loang hè phố Sài Gòn ngày covid
Tập tầm vông
Tập tầm vông tay không tay có Tập tầm vó tay có tay không Đôi bàn tay nhỏ nhắn hồng Đất trời vũ trụ có không là gì,
Cúi đầu
Mẹ già lưng còng đầu cúi rạp Dâng trọn đời cho con cháu,sức còn đâu Cây lúa nuôi người chờ bông chín Bông trĩu nặng,thân tàn,đầu cúi,ngẩng làm sao?
Thứ quý giá nhất
Khi ta đói, một củ khoai củ sắn Lưng chén cơm cũng đủ nhớ suốt đời Khi ta rách, một mảnh chăn tấm áo Một chiếc khăn ấm áp cả bầu trời