- Trang thơ

Ngẫu hứng Mùa Đông
Mùa chợt về trên hòn ngọc Viễn Đông Cho ta thấy đất trời giờ đổi khác Mưa chênh chao Gió bấc lùa se sắt Khăn áo rộn ràng nhớ đất Bắc ngày Đông.


Mình về nhé anh!
Em nhận ra anh khi tay nắm bàn tay Khi lời xưa ấm nồng câu huyền thoại Anh có biết tự tiếng lòng bỏng dại Cõi thiên thanh đang ngóng đợi ta về?


Gái quê
Ai mà nguồn gốc chẳng quê che thân lụa gấm com lê độn dày Giời đẹp bởi sắc xanh mây người quê đẹp nết hiền đầy từ tâm,


Mùa hoa bưởi
Mùa xuân Đánh thức những chùm hoa bưởi Nồng nàn đầu ngõ Gọi ta về nỗi nhớ thủa giêng hai Cánh đồng làng trải dài Tay em gieo mùa xuân trên từng nhánh mạ


Cầm tay
Bàn tay nắm chặt bàn tay Để cho quên hết những ngày truân chuyên Để cho quên hết ưu phiền Những đêm yên tĩnh một miền trong em!


Duyên!
Lỡ lên một chuyến đò, văn chương làm chèo lái. Trôi trên dòng trôi ấy, bến bờ ở phía xa. Vùng đất nào đầy hoa, vùng trời nào đầy gió.


Ôm bóng chiều đông
Chiều xưa nơi bến sông này Đò đi trời bỗng đen mây mịt mùng Đò chiều ngược sóng lên rừng Cho sào lẻ bạn đợi mong thuyền về
