- Trang thơ

Đò ơi
Đò ơi vắng bóng đã mấy thu Mấy thu buồn tủi dưới sương mờ Bến cũ âm thầm xơ xác gió Sông xưa heo hắt mịt mù mưa.


Mây của trời
Đời như một áng mây trời Thả hồn cùng gió muôn nơi ngút ngàn Bốn mùa đông hết hạ sang Ngày ngày đón ánh nắng vàng trời cao Bồng bềnh bên những vì sao Những đêm trăng sáng trắng màu tinh khôi


Bài học cuộc đời
Hầu hết trong thời gian một đời nhân sinh, cuộc đời luôn cố gắng cho nhân sinh giác ngộ bài học về điều mà nhân sinh quan còn thiếu sót, hoặc đã để ưu điểm trở thành nhược điểm.


Hai phiên
Một phiên sôi động ồn ào Một phiên lặng lẽ chìm vào hư không Phiên này như thể lên đồng Tiền - Tình cứ thế mà tồng ngồng phơi Phiên kia lặng tiếng im hơi


Lưỡi dao
Tóc em đủ dài Buộc lỏng trăm năm anh Và trong vắt biển xanh nước mắt Thuyền tình anh Chết đuối mấy ngàn năm Phập phồng em Đời cất hũ rượu tăm


Mẹ gửi con
Mẹ trao con chút tình Ngọt mùi quê lúa chín Những chiều quê bịn rịn Tím hoàng hôn bên sông Mẹ gửi con nắng đông Hồng tươi trên mái bếp Khói quyện thơm cơm nếp Tinh khôi giọt sương đầu


Tiễn con
Ngày tiễn con mẹ chẳng dám hôn Sợ mềm lòng khi con còn thơ dại Mẹ cho con tự mở trang thời đại Mà từ xưa mẹ chưa có bao giờ Có phải chăng mẹ chỉ có trong mơ Một cuộc sống bây giờ con đang sống
