- Trang thơ

Điều tôi tin
Không thể tin sau bốn vầng trăng lăn qua bốn mùa thu tuổi em đã ngũ tuần không cưỡng được lời em nói sánh lên vị ngọt trái tim anh thổn thức đến bao giờ


Áo mùa đông
Anh đưa em Đến khu vườn trái tim Hư ảo quá Cả trời sao lấp lánh Ta đi tìm nhau Tay vin vào lá Tay vin vào cành Cành nắm lấy tay


Mảnh ghép
Mình có là mảnh ghép của nhau không Mình đã ghép quên đời chưa được ghép Anh chỉ biết những tháng năm cách biệt Mỗi đứa mình đều giống một dòng sông


Bóng hương thơm
Người ta vang bóng một thời Cũng mất hút phía cuối trời chân mây Đêm không đổi được thành ngày Chỉ người có thể thế này thế kia


Đôi mắt
Đi vào cõi ái tình chưa chắc ai cũng biết Nhớ thương kia rồi sẽ dệt nên buồn Những nỗi buồn đan ngang dọc vào nhau Tạo sầu não, bi thương, hờn giận


Nước mắt
Em đã chắt ra từ gan ruột Để nói lên lời nói cuối cùng Bằng ngôn ngữ nhói một niềm đau buốt Khắc khoải đợi chờ lòng nhân ái bao dung


Lo xa
Sen tàn đâu, cúc tàn đâu...Sao không vui đón khi nào mùa sang. Lo tàn hòng chặn thời gian, Nghĩ mùa đang tới tâm tràn niềm vui.
