- Trang thơ
Chưa quen
Thóc trời Nuôi sống chim trời Tình yêu Nuôi một phần đời người ta Mặt trời Nuôi sắc cỏ hoa Trời đêm Nuôi sống trăng già trăng non
Nhớ mẹ
Mẹ ơi! Mẹ đang ở đâu Hay còn đi cấy đồng sâu chưa về? Đứng chờ lún lệch đầu hè Trời sâm sẩm tối mẹ về kịp chăng?
Gửi miền phù hoa
Trời cao thương nỗi đất dày Hồng trần mới có được ngày hôm nay... Bể dâu mưa gió cuồng say Ba đào chìm nổi khúc đầy khúc vơi. Tàng Xanh mây sắp khép rồi Thiên Thanh mấy độ thoắt vời vợi xa.
Nữ nghệ nhân
… Dẫu xa lạ cũng thân quen Chiều vô tình đưa ta đến gặp em Khi trận mưa ghé nghiêng vào mé núi Gió dập dờn xuôi ngược chốn liêu trai...
Hái hoa
Hãy đưa anh Lạc vào miền hoang dã Không đền đài Không miếu mạo, thơ ca Không có ai Chen giữa hai ta cả Chỉ còn anh và em Chỉ còn riêng đôi ta
Lời mẹ ru
Mẹ sinh con một đêm rằm Mái tranh nghèo ánh trăng đằm vành nôi Dịu hiền tiếng mẹ à ơi Ru cho con lớn tự hồi còn thơ. Bốn mươi năm đến bây giờ Vẫn mang tiếng mẹ ầu ơ bên lòng
Nhớ và Quên
Nhủ lòng rằng ta sẽ cố quên Và tâm đa đoan chỉ nhớ điều cần nhớ: Ta là ai, mà như người mắc nợ? Trong cõi người, ta sống bởi vì đâu?