
- Trang thơ

Nước mắt mặn đến chừng nào…
Niềm vui múa tung tăng bước trẻ Miệng hoa hồng nở những đóa ban mai Bàn tay mẹ cha, ông bà vững chãi Mặt trời cười ấm áp tương lai Tưởng sóng mãi là bàn tay êm ả
Khúc trà chiều
Chả có lẽ hạ cứ đành hanh mãi Nóng mê man bức bối lối ngâu về Chiều đất Thái nực nồng dằn dỗi gió Ve ran bầy, đồng nhịp, trả treo* mây.
Một khúc thu
câu thơ đẹp nhất của mùa thu thảo bằng mây trắng khúc tự tình đơn sơ trong nắng khởi từ heo may vũ trụ như trang giấy biếc xanh
Hoa Nhài
Cành Hoa Nhài trắng muốt Như những bông tuyết rơi Nụ hoa chum chím nở Như môi bé đang cười Kìa, bạn ơi, hãy trông Hoa Nhài như cúc áo
Ngày mới
Màn đêm như tấm chăn Ai lột đi đâu vậy Gà trống cất tiếng gáy Báo một ngày bắt đầu Bình minh rạng một màu Mặt trời như khối lửa
Mưa vẽ…
Mưa vẽ vào đêm cầu vồng không tắt Ngày xưa âm thầm kéo hai mi mắt Buổi học cuối cùng Phượng Vỹ bẻ vội Trên cây như lửa. Trên bàn than hồng Mưa vẽ bóng cha run run vách đất
Thu về
Bên đường dịu sắc đỏ Khoang trời bớt tiếng ve Báo hiệu Mùa Thu về Mắt ai long lanh thế Hàng Mã vài em bé Chỉ trỏ đồ Trung Thu Kìa chú Tễu lù khù bên chú Cuội ranh mãnh



