- Trang thơ
Viết trong chiều mưa
Tôi lắng nghe từ trong rất sâu Tiếng thời gian lặng ngân trong đá Tiếng nhựa sống trào dâng trên lá Tiếng thơ xưa quấn quít khóm tử đằng.
Mưa mùa Hạ
Đó là cơn mưa Cũng ồn ào như ngàn cơn mưa khác! Sấm đùng đoàng gọi chớp Mưa khanh khách cười mãn nguyện, hồn nhiên.
Nào có phải Hạ xưa
Ngắt một giỏ phượng hồng Xẻ từng cánh thả xuống dòng hoài niệm Thẫn thờ rời xa bến Ta nhớ ta... quằn quại đến nghiêng lòng...
Đợi mong manh
Đợi hôm qua Mưa phùn không trở lại Sau lưng ta Người lỡ hẹn không già Trước mặt ta Nắng ngang mày mùa hạ Ngày vừa may Manh áo lụa gió bay
Đường chiều
Em tìm nơi hoàng hôn Cuối trời kia xa lắc Con đường xưa như nhắc Bước chân người ra đi. Như cánh chim thiên di Lạc vào miền đất lạ Lòng người sâu biển cả Sóng đời còn bao dung
Tháng Năm
Ơi tháng Năm nóng bỏng Lá vẫn xanh rợp xanh Hương trời và nhựa đất Cho quả nặng trĩu cành Ơi tháng Năm mùa Hè Ra rả những tiếng ve
Hoa Sen nở
Từng đóa Sen vươn lên, vươn lên Sáng lấp lánh, diệu kì, thanh thoát Hương Sen tỏa dịu dàng ngan ngát Sớm trong lành, thơm thảo, tinh khôi.