- Trang thơ
Sáng hát ca
Ngỡ một mình giữa đại lộ thênh thang Gió bốn phía, tự do lồng lộng thổi. Những làn gió xanh, mặn mòi, hôi hổi.. Làn gió Bạch Vân, thấm da rười rượi ... Có làn gió nào, không tên không tuổi, Lấy xanh thắm bầu trời, Nhuộm mướt mái tóc êm…
Sen
Theo hương sen Em đến cửa từ bi Dù vẫn biết Từ đất bùn sen mọc. Vương gót ngọc Hương ngát từng sợi tóc Những thơm tho Lặn vào cả linh hồn
Chiều đầm sen
Có một chiều bơi trên đầm sen Tôi thấy tôi lạc vào miền lạ lắm Cái nhìn xanh. Ý nghĩ xanh Còn trái tim đỏ thắm Trái tim như rừng hoa Như triệu búp sen hồng.
Ngôi nhà của em
Có một ngôi nhà làm bằng kim cương Em mơ thấy chúng mình về trong đó Tháp Trí Huệ bừng soi sáng tỏ Ba Chữ vàng kim viên mãn lối ta về.
Trăn trở đêm dài
Có thể vì quá bận với tương lai Ta đã quên chính mình thời quá khứ Bởi không nhớ bao điều từ xưa cũ Ta ngu ngơ mê lạc chốn vô thường.
Có một niềm vui
Niềm vui không có men Mà làm ta chếnh choáng Lòng tin không năm tháng Mà đổi màu thời gian.
Cảm ơn Người!
Khi con hoang mang không biết hướng chân trời Không biết tự nơi nào mình tới Không biết vì sao cuộc đời có đắng cay, khổ ải Không biết vì ai con có mặt trên đời