- Trang thơ
Đợi chờ
Em nhặt từ trong đêm sâu Đôi tiếng thở dài nghẹn đắng Em nhặt từ trong xa vắng Nỉ non tiếng dế héo mòn. Trăng treo một trái mõm mòm Vầng trăng một thời con gái Vầng trăng đêm dài tê tái Mỏi mòn ánh mắt bờ môi
Nỗi nhớ
Ta ngồi nhặt nắng bên hè Hong từng sợi mỏng tìm về ngày xưa Ta chờ gom những hạt mưa Gửi về sông cũ, cho vừa nhớ nhung
Yêu biển
Tôi vốc lên nắm nước biển quê mình Nghe mãi vị đậm đà sâu trong ấy Diêm Điền quê ta bình yên đến vậy Nhạc và thơ theo sóng biển tìm về
Xa rồi chấm nhớ mùa đông
Từng chấm nhớ mùa đông, Thổi vào mênh mông, Rây rây hạt lạnh... Hạt long lanh, lóng lánh, Khẽ lóe lên, trong nắng chợt bừng. Em ở trời Nam, chưa biết phùn đông ...
Hoa Trinh nữ
Cánh lá ấp e dịu dàng bên lề cỏ Em xoe mắt tròn ngơ ngẩn ngắm trời cao Dáng hồng hoang cứ nồng nàn muôn thuở Vẻ trinh nguyên trong sáng đến ngọt ngào.
Lời đề tựa sau tập thơ
Ba năm viết được hai câu, Ngâm lên một lượt lệ châu đôi hàng. Tri âm những chẳng tưởng màng, Tới thu núi cũ tìm đàng về thôi.