- Trang thơ
Vu vơ trước biển
Xin đừng giông tố, biển xanh Bởi lòng biển có hàng trăm con thuyền Đời mỗi người, một cánh buồm Đâu nghĩa lý với nỗi buồn thế gian.
Chuyện đời mây gió
Bao nỗi niềm mây gửi vào trong gió Trắng, xanh, hồng, tươi tắn, nhẹ như không. Chẳng ưu tư, chẳng toan tính nhọc lòng Thoáng sẫm màu là buông mưa về đất.
Dòng sông quê mẹ
Cho con một lần trở về quá khứ Dòng sông quê tràn nỗi nhớ mênh mang Sóng chiều lơi khỏa nhẹ ánh nắng vàng Câu ví dặm bên hàng dương chiều muộn
Rượu và trăng
Uống rượu không có bạn Nâng chén mời ánh trăng Một mình với chiếc bóng Thành một đôi tri âm
Lời chào Tháng Tư
Tạm biệt tháng Ba Vô tình nỗi nhớ Mùa Xuân mắc nợ Bão dông từng qua. Vịn vào lá hoa Dịu mềm hơi thở
Soi gương
Mình chỉ là bóng mình thôi Hồn mình phơi giữa gương soi mặt mình Chim trời hé mắt trời xanh Đám mây trắng ấy đủ thành gương soi
Nỗi niềm thi nhân
Gã thi nhân đã gieo vần lạc lối, Giữa dòng đời đầy sương khói hư vô Bụi thời gian che phủ cả lời thơ Vần điệu héo giữa mịt mờ vô vọng...!