- Trang thơ
Sông
Một ngày sống ở nhân gian Hãy như sông cứ mênh mang vỗ về Dù cho ngang trái bộn bề Một lòng mài miệt hướng về biển khơi.
Ngõ xoan
Nhớ lắm ngõ nhà tôi năm xưa Hàng xoan non mướt dưới bụi mưa Tháng Ba cánh tím rơi đầy lối Tiếng ong hối hả sớm rồi trưa.
Nhặt cánh thơ rơi
Ngậm ngùi nhặt cánh thơ rơi Thế nhân buông bỏ giữa đời cuồng say, Nồng nàn bé bỏng thơ ngây Mà sao cát bụi phủ đầy thân em...?
Hà Nội tháng Ba
Chiều xưa ta ngược phố Gắp cơn mưa trái mùa Gạo tháng Ba thắp lửa Đỏ rực phố ta qua Hà Nội ngày đã xa Phố cổ chìm trong gió Gặp em - Người áo đỏ Thắm màu hoa tháng Ba
Trở lại thảo nguyên
Tôi trở về đây với thảo nguyên Cuốn theo vó ngựa khắp mọi miền Đi giữa mùa xuân vang tiếng nhạc Vó ngựa ai phi tựa tiếng đàn
Trái sim trăng tím
Mang nhan sắc Người đàn bà đau khổ Người đàn ông Bước vào trái tim mình Nắm bàn tay Người đàn ông rạng rỡ Người đàn bà Che khuất cả vầng trăng
Cây và mặt trời
Mặt trời mải miết ra đi Cái cây đứng lại thầm thì với hoa Cái cây đứng ở vườn nhà Nhưng cho nắng biết đường xa bóng mình