- Trang thơ

Vợ
Nhỏ nhoi là đất là trời Mênh mông là dáng em ngồi an yên Tôi đi trăm nẻo vạn miền vẫn không ra khỏi nét duyên mình cười Gian nan mình gánh trọn đời giàu sang mình để tôi ngồi nhâm nhi


Tên
Chỉ là một cách gọi tên Quê hương vẫn đó dẫu tên không còn Nước non mình vẫn nước non Làng xưa xóm cũ vẫn còn trong tim Thời gian vời vợi cánh chim


Vào hạ
Em có hay ngọn gió đã giao mùa..? Đàn ong bướm chợt nô đùa trong nắng Mây trôi trôi giữa khung trời bình lặng Hạ quay về sau ngày tháng phiêu du... Và nàng Bân quên đi cảnh sớm khuya,


Sao đêm
Vì sao này… em gửi đến cho anh Đêm mong manh giữa trời đất mong manh. Vầng mây xám cứ bồng bềnh trôi mãi Chỉ còn em… với vì sao ở lại, Chôn chặt niềm khắc khoải nhớ mong anh...


Nụ hôn
Bồng bềnh, mây nhẹ bồng bềnh ... Thuyền trăng chao đảo, chòng chành chân mây. Xạc xào, gió thoảng rung cây Đêm Đông sương lạnh phủ đầy giấc mơ… Hỏi người còn nhớ câu thơ Của bao năm tháng đợi chờ nữa không?


Giấc mơ không quê
Bên tê Thương bên ni ruột đứt Bên ni Thương bên tê gan mềm Hai chiều nhớ Hai chiều thương day dứt Người Việt mình Ai còn nhớ về quê Bên tê chừ tuyết trắng Bên ni đào đơm bông


Hút thuốc ở Mỹ
Khách sạn nào ở Mỹ Cũng có chỗ hút thuốc Dĩ nhiên là ở bên ngoài Người ta dựng Rất nhiều cây cho người nghiện Phần lớn là những người còn mê khói ban mai Tưởng sang đây
