
- Trang thơ

Mưa thu
Thu qua chưa mà trời mưa tầm tã chiều mờ sương hối hả giục vào đêm. mưa bay bay ướt đẫm mái tóc mềm, Mây giăng lối phủ trọn niềm nhung nhớ... Đêm lạnh giá len vào từng hơi thở
Thu nhớ
Gió Thu dìu dịu mơ màng Ru em say giấc mộng vàng đêm đêm... Sông Thu lả lướt, êm đềm, Biếc xanh như dải lụa mềm dấu yêu. Hoàng hôn tím thẫm sắc chiều, Gợi lòng vương vấn thật nhiều... Thu ơi...
Phố của ngày xưa
Em có hay về phố cũ nghe mưa Đếm thời gian trôi, bên ngoài ô cửa Nghe mưa mùa thu vô tình ngang qua phố Rắc cánh phượng hồng xào xạc xuống vườn xưa
Trách (2)
Người tìm vạt nắng chân đê Người tìm sự nghiệp đam mê chưa về Người đi bỏ lại câu thề Để người ngóng đợi, chân đê lạnh lòng Sóng xô, biển khát vẫy vùng Nắng tan từng hạt, tiếng lòng vỡ tan
Mùa Vu Lan
Một mùa Vu Lan vắng mẹ Mưa như chưa mưa bao giờ Mẹ ơi! Con thành đứa trẻ Ngực cài hoa trắng* ngây thơ Mẹ thì đang nằm dưới mưa Nghĩa trang nước tràn mọi lối
Nhớ Em
Em như một chiếc lá Chỉ biết xanh trên cành Bỗng một ngày lá rụng Dù vẫn xanh, long lanh Em vẫn là chiếc lá Dù chẳng còn trên cành Vẫn như ở chỗ đấy Luôn xanh, và long lanh
Nhân tình
Đôi khi Luật Nhân Quả Không hẳn đã nghiệm ngay Nên làm phúc phải tội Kẻ gian thắng người ngay... Xã hội lắm dối trá Ít quý trọng tình người Con người thành ác quỷ Tiền bạc bật lên ngôi!



