- Trang thơ

Phở Chợ Viềng
Dao băm thớt lách ca lách cách Một dãy chõng tre la liệt bát tô Bánh phở chợ chỉ non nửa bát Phủ bên trên vài lát mỏng thịt bò Mấy lá mùi thêm đôi cọng hành xanh


Hành trình em đi
Hành trình em đi Ký ức ngủ sau rặng núi Mờ xa mây vờn bay Mặt trời đỏ lựng Nhắc em Ta còn gì trao nhau Ta còn chi tiếc nuối Anh ở cuối con đường


Hoa
Có đôi khi, hoa vẫn nở quên mình Quên giá lạnh, chỉ nhớ ngày nắng đẹp Trong đất trời mênh mông, chỉ riêng mình hạn hẹp Chim hót một khoảng trời, vẫn thắm giữa bình minh.... Có đôi khi, hoa vẫn cứ vô tình Chẳng thể nhớ mình bao nhiêu tuổi


Tạp cảm với Mẹ
Mẹ ơi, con lại viết thơ thôi, Vì như thế còn ích hơn ngồi khóc, Những nỗi đam mê, những niềm day dứt, Lặng theo cơn lũ qua mùa. Giá mà ngày con mới tập đi,


Ý nghĩa thực cuộc đời
Thế rồi năm tháng rời xa,Ngỡ nhanh như chớp mắt ta, Cả lúc buồn hay vui vẻ, Cũng trôi về chốn bao la. Những người mà tôi yêu quý, Đã đến và đã biệt ly, Mà thế giới đâu ngừng lại,


Hạnh phúc khổ đau
Khi sinh ra Ta đã hạnh phúc rồi Cái hạnh phúc Trong khổ đau phía trước Cái hạnh phúc Sẽ mất đi để được Nhận rồi cho Đầy ăm ắp rồi vơi


Cũng đành
Cũng đành trả nắng cho người Cũng đành gửi lại nụ cười đánh rơi Cũng đành nhặt hạt mưa rơi Dại khôn cũng một kiếp đời đa đoan Cũng đành về với rặng xoan
