- Trang thơ

Chiều Thuận Vi
Một chiều qua đất Thuận Vi Lá hoa níu bước chân đi không đành Em như quả chín đầu cành Xôn xao sóng lá đất lành dậy hương


Nụ cười
Nở một nụ cười trong nghịch cảnh Là đã tự ta vượt chính mình Bệnh tật, khổ đau thành thử thách Gánh nặng nghiệp đời bỗng nhẹ tênh


Thơ viết cho chồng
Trước nhau ta đã có thời Đam mê, mơ tưởng chân trời đâu đâu, Anh dằng dặc những miền yêu Em ăm ắp với kẻ theo chân mình Vậy mà duyên kiếp nợ nần


Im lặng
Khi một người im lặng Cuộc đời có bình an Nắng vẫn còn bầu bạn Bát cơm chưa chan mưa Khi một làng im lặng Ác giả vai thiện lương Lúa non nhổ rao bán Thu mua cả lương tâm


Tập tầm vông
Đồng dao xưa nhớ lại một thời Thật đơn sơ mà đâu có ai... không chơi Trò chơi cuốn hút trong tim tôi... Bạn hãy đoán có? không? xem nào


Chuyện đời của lá
Búp trên cành, những búp lá xinh xinh Ngày mới đến chợt mở bừng con mắt Vui như thể mọi hân hoan náo nức Cứ ùa về, cứ đến, tự nhiên thôi.


Đường trong tâm
Người ta đi trên con đường cuộc đời Những nẻo đường có phía sau phía trước Xuôi và ngược, dọc và ngang, trên dưới Vượt biển, vút trời, trườn núi, lội khe Đi và tới cùng bao người trải nghiệm Rồi thấy đời chỉ có có không không
