- Trang thơ

Nhân chi sơ
“Nhân chi sơ” lâu rồi được hiểu, Con người sinh ra vốn tốt lành, Nhưng bối cảnh dòng đời xô đẩy, Xấu xa do ngoại tác mà thành. Rồi tranh cãi “bản” kia thiện, ác?


Người về quê
Con ở xa xôi về thăm quê Tìm về mái ấm một thủa xưa Cứ muốn ngã trong vòng tay mẹ Bên Người con mãi vẫn trẻ thơ. Nhịp võng đu đưa theo tiếng ru Tình mẹ mênh mông không bến bờ


Rụng lá diêu bông
Cõi đời sắc sắc không không Cõi người được mất lòng vòng loanh quanh Cõi tình thì rất mong manh Ngàn câu muốn nói mà đành... lặng im.


Bắc Âu chiều đông
Bắc Âu chiều đông em về đâu? Phố nhỏ mênh mông mùa đại dịch Đèn vàng hắt hiu chiều tĩnh mịch Đường thênh thang không một bóng người


Về Phủ Lý
Nghe mưa tí tách ngoài hiên lạnh Chờ hoa Quỳnh nở cuối mùa Đông Ngõ cũ năm xưa dầy lá rụng Hoa tàn, người cũ cũng xa xôi


Nấm mộ
Cỏ vườn anh Ngày xưa xanh trang sách Con chữ gầy Ngơ ngác mắt quầng trăng Đất mộ anh Mọc đùn lên từ cát Những mai này Lạ tới mức lãng quên


Em có nhớ
Em có nhớ những buổi chiều lộng gió Nhìn mây bay, nhuộm tím phía chân trời Quên và nhớ, giữa hai chiều hư thực Đêm xuống lâu rồi thấy khuyết một vầng trăng
