- Trang thơ

Mùa xuân người lính
Anh hẹn mang mùa xuân cho em Năm nay anh về quê ăn tết Em đã ngóng trông từ đầu tháng chạp Cành bích đào sốt ruột bật mầm lên Cả vầng trăng cũng...mòn mỏi sáng mỗi đêm


Khắc khoải mùa đông
Em đã tự cháy lên từ ngày ấy Ngày con tim lỡ run rẩy vì anh Cứ trách mình như trái chẳng mãi xanh Sao vội chín để ngóng chờ người hái anh ở nơi xa anh nào có thấy Trái tim buồn xoay bốn phía không anh


Đợi em cô gái tháng Tư
Em đi nhẹ như hoa vừa hé nụ, Giữa cuộc đời xô vội những bon chen. Ta đứng ngẩn, tay chạm vào quá khứ, Thấy mắt em buồn như tiếng chuông đêm…


Mai nở muộn
Mùa Xuân vội vã đi rồi, Để lòng man mác bồi hồi nhớ Xuân! Phượng hồng rực rỡ cuối sân, Bờ tre vọng tiếng ve ngân rộn ràng... Bỗng dưng một đóa Mai vàng, Âm thầm hé nở muộn màng nơi đây?


Nghiêng nghiêng
Nghiêng nghiêng một nửa vầng trăng, Của đêm cô độc chị Hằng mộng mơ. Nghiêng nghiêng nét chữ vần thơ Đẫm màu mực tím như chờ đợi ai.. Nghiêng nghiêng một tiếng thở dài, Chìm trong khắc khoải u hoài... nghiêng nghiêng..!


Phố thị hoa vàng
Có phải anh là Phố thị Hoa Vàng nơi ngọn gió lang thang cả ngàn năm khắc khoải nghe lời ca hoang dại của ngọn thác Liêng ung... nơi tình của núi rừng hòa tan từng sợi nắng trong ly cà phê đắng


Giận lời khuyên
Anh ơi Em nói buông ra Là em Nói chuyện người ta anh à Còn mình Đâu phải buông ra Người ta Mặc kệ người ta Buông tình Dẫu chúng mình Có chông chênh Lâu lâu
