- Trang thơ

Lạc mùa
Như mưa Sẽ có một ngày Trắng trời nắng hạ Giăng vài giọt rơi Bao nhiêu Bạn hữu một thời Trút như lá rụng Rỗng đời cô liêu Không heo may


Mưa mùa hạ
Đó là cơn mưa cũng ồn ào như ngàn cơn mưa khác! Sấm đùng đoàng gọi chớp Mưa khanh khách cười mãn nguyện, hồn nhiên.


Yêu
Ta như hoa khế bên hè Một chiều cuối hạ rơi về bên em Ta như một đóa hoa sen Trong đầm ngơ ngác, gặp em phải lòng


Trăm năm tựa một giấc mơ
Tuổi hai mươi ta như sợi nắng mai Góc phố yên bình thắp chùm phượng đỏ Con dế vô tư ngủ ngon lành trong cỏ Nụ tầm xuân xanh mát những đường thơ. Tháng ngày trôi,thêm một nhịp đôi mươi


Xòe bàn tay
Đời người Xòe bàn tay Nắm bàn tay... Trong con nít đã hiện hình ông lão Manh nha thóc đã xa xa hạt gạo Sữa mẹ ngọt lành chắt từ đắng từ cay


Đàn ông muốn gì?
Đàn ông vốn ít nói Ra tiếng là chuyện rồi! Thoạt ngỡ họ nông nổi Thực tình lại giếng khơi... Đàn ông dễ nổi nóng Giận dữ hoá bất cương*


Lá rụng
Thôi đừng hẹn Đến kiếp sau Thôi đừng huyễn hoặc Khiến nhau đau lòng Đừng nói yêu Giấu vào trong Cũng đừng nói Chỉ đèo bòng với em
