
- Trang thơ

Về với Pà Cò
Tôi lên thăm đỉnh Pà Cò Xem mây chở nắng đi đò qua thung Xem con sóng trắng lạ lùng Bỗng dưng đổ khói mịt mùng dưới chân
Giấc mơ
Mờ sớm nằm mơ thấy Cha mẹ trên cao xanh Ấm cả bao la lạnh Giữa trưa mơ thấy rõ Bạn bè xưa đã già Tóc như mây như gió
Giấc mơ em
Dắt thương vào khoảng nhớ dịu êm Ngọt ngào anh…Giấc mơ em…Rất thật! Bờ vai chiều đẫm mùi cỏ mật Vòng tay đêm nưng nức thơm đầy.
Hoa nở người không hái
Hoa đã nở sao người không đến hái? Lại mang về mấy trái sầu riêng Thôi đành vậy! Sao sầu chung được nữa? Mắt dẫu có buồn hoa vẫn cứ tỏa hương.
Mùa hoa dong riềng
Gió chuyển mùa se se lạnh heo may Hoa dong riềng vươn chen đua nhau nở Người xa xưa một quãng đời có nhớ Nơi quê xưa có một thủa vui đùa.
Mõ gỗ
Ta tự đánh vào ta Đau hơn tiếng phát ra Vào lòng tham vô đáy Cho máu tụ tím bầm Hướng vào mình, ta quát Tỉnh chưa? Này, tỉnh đê!
Ở trong tôi
Tôi gặp mùa thu trên mặt sông đầy nhịp cầu giống chiếc đòn gánh lớn Nhịp cầu có tự khi nao? phút tôi gặp cầu đã thành nhịp hát tiếng hát có từ cây cầu hay tiếng hát có từ trong tôi trước?



