- Trang thơ

Thắc mắc
Trong cá chết có gì Vì sao không ai chịu nói? Cá ơi Lúc lâm chung Oán hận chi mà không thèm trăng trối Để cháu con chẳng biết đường nín thở Mà tránh xa khu xả thải ghê hồn


Ngờ vực
Anh ngỡ Hạt bụi được gió đưa lại gần hạt bụi Đây mối duyên hiếm lạ dưới gầm trời Tóc nào bay cũng nhắc nhớ đến người Chữa tương tư bằng những nụ cười.


Hạ xưa!
Nắng hạ vàng soi nỗi nhớ trong ta, Lòng chợt thắm tựa sắc màu hoa phượng... Trời đầy sao khi màn đêm buông xuống, Cuốc lẻ bầy vất vưởng cuối đồng xa… Trời như cao… đất thì rộng bao la, Khi kỷ niệm nhạt nhòa… quay trở lại!


Hoàng hôn
Ánh nắng chiều mờ nhạt, Sót đôi chút lưng đồi. Mây hờ hững cuối trời, Gió buông lời khe khẽ... Và chân em bước nhẹ Trên thảm cỏ xanh rờn! Ta ngồi ngắm Hoàng hôn, Chìm dần sau đỉnh núi.


Lạc lối
Ta lạc lối… giữa dòng đời đưa đẩy... Đêm vô tình… run rẩy gọi tên ta! Biết tìm đâu trong vũ trụ bao la...? Một góc nhỏ yên bình cho ta sống. Biển gào thét… dội lên từng ngọn sóng,


Lá rụng
Thôi đừng hẹn Đến kiếp sau Thôi đừng huyễn hoặc Khiến nhau đau lòng Đừng nói yêu Giấu vào trong Cũng đừng nói Chỉ đèo bòng với em Giữa trưa Anh bảo là đêm


Ly cà phê
Biết bệnh không thể qua Chị tranh thủ tặng quà Cho những người ở lại Cho bạn Bạch Dương váy Biểu diễn trang phục Nga Tặng sách hay nước hoa Lưu bút dành tặng cháu…
